Siêu Cấp Binh Vương
Chương 254 : Bắt Đầu Trả Thù
Ngày đăng: 10:58 30/04/20
Lý Vĩ đã từng nói qua, độc nhất là lòng dạ đàn bà, thế nhưng mà nữ nhân có độc như thế nào tới trước mặt Độc Lang, cũng phải tìm động chui vào.
Nhìn thấy Thiên Trần đi đến trước mặt của mình, trái tim của La Hầu như muốn rớt ra ngoài, tuy hắn không biết cảm giác kiến Phệ Tâm đến tột cùng là dạng gì, nhưng hoàn toàn có thể tưởng tượng nhất định so với chết còn khó chịu hơn. Muốn giãy dụa, nhưng căn bản giãy dụa không được, muốn chạy trốn chỉ là mơ mộng hão huyền.
La Hầu biết rõ, coi như hắn không nói, cũng căn bản chống cự không được công kích tinh thần của dược vật này, đến cuối cùng chẳng những ngoan ngoãn đem mọi chuyện đều nói ra, còn phải chịu một chết không yên lành. Bất đắc dĩ thở dài, La Hầu cuống quít nói: "Hảo hảo, ta nói, ta nói."
Diệp Khiêm có chút nở nụ cười, nói: "La Tướng quân, ngươi sớm đáp ứng thì đã không chịu nhiều đau khổ như vậy rồi."
Người ta dao thớt mình là thịt cá, La Hầu bất đắc dĩ thở dài, nói: "Ngươi muốn biết cái gì, ngươi hỏi đi, ta chỉ cầu ngươi có thể cho ta chết thống khoái."
"Người thuê ngươi là ai?" Diệp Khiêm không có quanh co lòng vòng, hỏi thẳng.
"Hắn gọi là Phùng Phong, ta biết hắn ở Hoa Hạ cũng là người có máu mặt, về phần hắn làm cái gì, ta cũng không rõ ràng." La Hầu nói.
Diệp Khiêm lông mày có chút nhíu lại, Phùng Phong, quả nhiên là Phùng Phong. "Các ngươi làm thế nào liên hệ với nhau?" Diệp Khiêm hỏi tiếp. Diệp Khiêm tinh tường, để thuê được những tổ chức lính đánh thuê này cần có một người trung gian, trừ phi song phương đã rất quen thuộc lẫn nhau. Diệp Khiêm không biết giữa Phùng Phong cùng La Hầu có người trung gian nào không, nhưng cũng phải hỏi một chút, nếu có, vậy hắn cũng là người gián tiếp tổn thương Ngô Hoán Phong, hắn cũng phải giao ra một cái giá lớn.
"Ta vốn cũng không nhận thức Phùng Phong, là Đặng Thành Long giới thiệu hắn cho ta." La Hầu nói.
Bất quá, điều này cũng làm cho Trình Văn lại một lần kiến thức thủ đoạn của Diệp Khiêm, vậy mà bất tri bất giác có quan hệ cùng tỉnh trưởng và thị trưởng.
Sau khi đem chuyện thành phố Nam Kinh xử lý hoàn tất, Diệp Khiêm mang theo Thanh Phong cùng Hoàng Phủ Thiếu Kiệt tiến đến thành phố Hàng Châu. Diệp Khiêm biết rõ Sơn Đại Vương Phùng Phong có chút năng lực ở chỗ này, bất quá Diệp Khiêm cũng đã đem toàn bộ tin tức thành phố Nam Kinh phong tỏa, tin tưởng Phùng Phong bây giờ đối với chuyện Diệp Khiêm sống hay chết cũng còn không rõ ràng lắm.
Về phần tổ chức lính đánh thuê Somnus bị tiêu diệt toàn bộ, Phùng Phong càng không được biết rồi. Mục đích của Diệp Khiêm lần này tới đây là vì giết chết Phùng Phong, đối với thuộc hạ và thế lực của hắn không có bao nhiêu hứng thú. Diệp Khiêm vô cùng rõ ràng, có đôi khi một người quyền lợi quá lớn, thế lực quá rộng, cũng chưa hẳn là chuyện tốt, đặc biệt là tại Hoa Hạ. Một khi quốc gia thật sự muốn đã kích, chỉ sợ là người thứ nhất gặp nạn. Cho nên, có đôi khi cần phải ít xuất hiện cùng giấu tài, chậm đợi thời cơ.
Về phần Hoàng Phủ Thiếu Kiệt, Diệp Khiêm ngược lại cũng không có muốn cho hắn theo cùng, bất quá tên tiểu tử này lại muốn đi theo, nói cái gì làm đồ đệ nên phải xung phong vì sư phụ, huống chi còn muốn đi theo Diệp Khiêm học thêm chút bổn sự. Diệp Khiêm cũng không có phản đối, dù sao thế lực gia tộc của Hoàng Phủ Thiếu Kiệt còn tại đó, ở trong nước Hoa Hạ coi như là gây ra chuyện gì đó, thì dựa vào thân phận của hắn cũng có thể nhẹ nhõm giải quyết. Chỉ là, lại để cho Diệp Khiêm không rõ chính là phụ thân của Hoàng Phủ Thiếu Kiệt rốt cuộc là nghĩ như thế nào, lại để cho người thừa kế gia tộc bọn họ đi theo một kẻ lưu manh như mình, chẳng lẽ không sợ đưa tới cái gì chỉ trích?
Bất quá Diệp Khiêm cũng đoán được phụ thân của Hoàng Phủ Thiếu Kiệt trong quân đội Nam Kinh có chút năng lượng, về phần chức quan lớn nhỏ, Diệp Khiêm cũng không rõ ràng. Nhiều lần hỏi qua Hoàng Phủ Thiếu Kiệt, thế nhưng mà tiểu tử cũng không có trực tiếp trả lời, Diệp Khiêm cũng chẳng muốn đi hỏi nữa.
Thành phố Hàng Châu là cố hương của Lâm Nhu Nhu, mình nếu đã đến đây, đương nhiên phải đi gặp nhạc phụ nhạc mẫu tương lai, cũng tránh làm cho nhân gia nói mình làm vãn bối không biết lễ phép.
Cho Thanh Phong cùng Hoàng Phủ Thiếu Kiệt nghỉ một ngày, Diệp Khiêm mua lễ vật, tìm địa chỉ nhà của Lâm Nhu Nhu, sau đó lái xe đi tới. Thanh Phong cùng Hoàng Phủ Thiếu Kiệt cũng tính là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, hai người hận không thể thoát khỏi ánh mắt của Diệp Khiêm sớm chút, để đi vui sướng, sau khi nghe Diệp Khiêm nói xong, tự nhiên là vui vẻ không thôi, nhưng lại giả trang ra một bộ dạng lo lắng Diệp Khiêm gặp nguy hiểm, hận không thể thời khắc bảo hộ ở bên cạnh của hắn.
Tâm tư của bọn hắn Diệp Khiêm ở đâu nhìn không ra, cho mỗi người một cước, đều thành thật xéo đi.