Siêu Cấp Binh Vương
Chương 322 : Đây là chuyện của nữ nhân
Ngày đăng: 10:58 30/04/20
Diệp Khiêm cười khan hai tiếng, mãnh liệt hút vài hơi thuốc, bóp tắt tàn thuốc, nói: "Ta muốn biết là nhiệm vụ gì? Đừng quá khó a, ta là người rất sợ làm việc nặng, nếu nhiệm vụ quá khó, ta sợ làm không được."
"Ha ha, theo ta được biết, tựa hồ còn không có nhiệm vụ nào mà Diệp Khiêm ngươi làm không được nha." Hồ Nam Kiến ha ha nở nụ cười, nói, "Chuyện này chúng ta sẽ nói sau, trước mắt thì có một cái nhiệm vụ, hi vọng ngươi có thể vất vả một chút."
"Nhiệm vụ gì? Phó thủ tướng Hồ hay là nói thẳng a, giấu giấu diếm diếm khiến ta khó chịu." Diệp Khiêm nói.
"Ta từng nghe Hoàng Phủ cục trưởng nhiều lần nhắc sự oai hùng trên chiến trường của lính đánh thuê Nanh Sói, cho nên ta được sự nhờ cậy của máy vị lãnh đạo bên quân đội, muốn mời ngươi giúp bọn họ huấn luyện binh lính một chút, có được không?" Hồ Nam Kiến nói.
"Chuyện này tự nhiên không thành vấn đề, chỉ có điều, phó thủ tướng Hồ không sợ ta làm cho hào khí toàn bộ quân doanh hư mất?" Diệp Khiêm ha ha nở nụ cười, nói.
Hồ Nam Kiến ha ha nở nụ cười, nói: "Nếu ta sợ thì đã không mời ngươi đi quân doanh hỗ trợ huấn luyện? Nghi người thì không dùng người, dùng người thì không nghi ngờ người, nếu như ta đã đem những chiến sĩ kia giao cho ngươi, thì ta đây tuyệt đối là đối với ngươi hoàn toàn yên tâm."
"Bất quá gần đây khả năng không có thời gian, sắp bước sang năm mới rồi, ta phải ở nhà qua hết năm, lại còn phải đi thăm hỏi nhạc phụ nhạc mẫu tương lai, cho nên, có thể muộn một chút hay không?" Diệp Khiêm nói. Đi quân doanh hỗ trợ huấn luyện một chút, chuyện này cũng không có gì, hơn nữa còn do đích thân phó thủ tướng Hồ mở lời, còn đem máy vị lãnh đạo quân đội đều kéo vào, nếu như hắn không đáp ứng, thì thật sự có chút không thể nào nói nổi.
"Không có sao, không có sao, chuyện này cũng không vội, cũng không thể khiến ngươi ngay cả đón bữa cơm đoàn viên đều không kịp ăn a, ha ha." Hồ Nam Kiến nói.
"Phó thủ tướng Hồ có thể thông cảm, tiểu tử vô cùng cảm kích." Diệp Khiêm nói.
"Ah, đúng rồi, còn có chuyện thiếu chút nữa đã quên nói cho ngươi biết rồi." Hồ Nam Kiến nói, "Trước khi ta đến thành phố Thượng Hải, nha đầu Khả nhi có để cho ta chuyển cáo với ngươi, lúc nào có rảnh thì đi kinh đô gặp nàng. Còn nói, ngươi bây giờ trên danh nghĩa là bạn trai của nàng."
Diệp Khiêm đổ mồ hôi hột, sợ nói gấp: "Phó thủ tướng Hồ, chuyện kia... Chuyện kia... Là Hồ Hội nói hưu nói vượn, ta cùng nàng chỉ là bằng hữu bình thường mà thôi, không nghiêm trọng như vậy đâu."
"Không có, không có!" Diệp Lâm cuống quít xua tay, nói.
"Thật không có?" Diệp Khiêm hiển nhiên không tin tiểu nha đầu này, nhìn vẻ mặt khẩn trương của nàng liền biết.
"Thật không có, con chỉ cùng Nhiên tỷ nói đợi tí nữa ba ba sẽ cho con bao nhiêu tiền mừng tuổi." Diệp Lâm nói.
"Không tin!" Diệp Khiêm lắc đầu, nói.
"Ai nha, phụ thân, đây là chuyện của nữ nhân, ba ba phải hỏi rõ ràng như vậy sao?" Diệp Lâm chơi xấu, nói.
Diệp Khiêm sững sờ, lập tức ha ha nở nụ cười, mọi người cũng đều bị bộ dáng của Diệp Lâm làm cười to không thôi. Đặc biệt là lão tía, nụ cười sáng lạn trên mặt giống như mùa xuân trăm hoa đua nở.
Không bao lâu, đồ ăn toàn bộ làm xong. Diệp Khiêm bắt đầu bày bát đũa, tế tổ tiên, đây là quy củ của Hoa Hạ, bữa cơm đoàn viên nhất định phải cho lão tổ tông ăn trước. Bởi vì Diệp Khiêm không biết cha mẹ hắn còn sống hay không, cho nên cũng xếp đặt bát đũa cho cha mẹ của hắn. Vài phút qua đi, Diệp Khiêm chuẩn bị bát đũa xong, liền kéo Diệp Lâm xuống dưới lầu đốt pháo,bữa cơm tất niên cũng chính thức bắt đầu.
Diệp Khiêm rót đầy ly rượu trước mặt lão tía, sau đó, rót cho Tống Nhiên một chút rượu, cuối cùng đem ly rượu trước mặt hắn rót đầy. Buông bình rượu, nói: "Tiểu Tuyết, em cùng Lâm Lâm uống nước ngọt a."
"Ừ!" Hàn Tuyết nhẹ gật đầu, nàng chịu không được mùi vị rượu đế, ngữi một chút là cảm thấy choáng váng, chớ nói chi là uống. "Ba ba, con muốn uống!" Diệp Lâm kêu lên.
"Tiểu hài tử, uống rượu cái gì." Lão tía sẳng giọng.
Diệp Khiêm ha ha cười cười, nói: "Không có sao, nó muốn uống thì cho nó uống, không cho nó nếm chút đắng, là nó không biết sợ hãi." Nói xong, rót cho Diệp Lâm một chút rượu.