Siêu Cấp Binh Vương
Chương 328 : Lâm dịch giết người
Ngày đăng: 10:58 30/04/20
"Anh rể, em... Em giết người!" Vài ngày sau, Lâm Nhu Nhu đã trở lại thành phố Thượng Hải, Diệp Khiêm đang ở trong phòng khách sạn, Lâm Dịch bỗng nhiên đẩy cửa tiến vào, sắc mặt kinh hoảng nói.
Diệp Khiêm có chút sửng sốt một chút, kéo tay Lâm Dịch ngồi xuống, rót chén trà đưa cho hắn, nói: "Từ từ nói, đến cùng là chuyện gì xảy ra?"
"Em... em hôm nay đi tìm Lý Nhược, trông thấy nàng cùng tiểu tử Tiêu gia đang tay trong tay ngồi ăn cơm, liền chạy tới chất vấn nàng. Ai ngờ, nàng chẳng những không nói giúp em, mà còn cùng tiểu tử Tiêu gia nhục nhã em, em trong cơn tức giận liền lấy con dao trên bàn đâm nàng một phát." Lâm Dịch bối rối nói.
Diệp Khiêm thở dài, nói: "Hai ngày trước không phải anh đã nói với em, phương pháp giết người có rất nhiều, tại sao phải tự mình ra tay."
"Em... Em lúc ấy quá tức giận, em... Em khống chế không nổi, cũng không có nghĩ nhiều như vậy. Anh rể, em phải làm sao bây giờ?" Thân thể của Lâm Dịch có chút phát run, hắn là quan nhị đại cả ngày chỉ biết vênh mặt hất hàm sai khiến người khác, lúc chính thức giết người vẫn không khỏi lộ ra vẻ kinh hoảng.
"Em trước chớ có khẩn trương, mọi chuyện có lẽ không có nghiêm trọng như em tưởng tượng." Diệp Khiêm an ủi, "Chuyện này em có nói cho đại bá của em biết không?"
Advertisement / Quảng cáo
"Không có, em nào dám nói với đại bá, nếu như nói ra, đại bá nhất định sẽ không chút do dự bắt em đưa đến cục cảnh sát." Lâm Dịch nói.
"Ừ, vị trí hiện tại của đại bá em, cho dù có muốn giúp em, cũng là bất lực. Tiểu tử Tiêu gia là người nào?" Diệp Khiêm hỏi.
"Hắn là thái tử gia của xí nghiệp Tiêu thị nổi tiếng thành phố Hàng Châu chúng ta, em và hắn từ trước đến nay đều không cùng đường. Hắn nhất định sẽ đi cục cảnh sát tố giác em, cơ hội này là ngàn năm khó gặp a, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho em." Thân thể của Lâm Dịch vẫn không ngừng run rẩy, có chút sợ hãi nói.
Diệp Khiêm vỗ vỗ bờ vai của hắn, tiếp tục hỏi: "Em đừng có khẩn trương như vậy, có lẽ em lúc ấy đã nhìn lầm rồi, em căn bản cũng không có giết chết Lý Nhược. Chuyện này cũng không phải rất phiền toái, cho dù Lý Nhược chết rồi, cũng không có chuyện gì lớn. Em yên tâm đi, mọi chuyện cứ giao cho anh. Em nói cho anh biết, lúc ấy ngoại trừ tiểu tử Tiêu gia còn có ai trông thấy em đâm Lý Nhược?"
Toàn thân Đồ Hải run lên, kinh ngạc đánh giá Diệp Khiêm, nói: "Ngươi... Ngươi là Diệp Khiêm? Là người nhất thống thành phố Nam Kinh hơn nữa đã tiêu diệt Hồng Môn Thanh bang nhất thống thành phố Thượng Hải, Diệp Khiêm?"
"Ha ha, Hải ca nói đùa, tại hạ chỉ là vận khí tốt mà thôi, chỉ may mắn gặp dịp mà thôi." Diệp Khiêm nói.
Advertisement / Quảng cáo
"BA~" Đồ Hải tát cho tiểu tử tóc dài một bạt tai, quát: "Mù mắt chó của ngươi rồi, Diệp lão bản mà ngươi cũng dám động thủ? Người ta nhúc nhích một ngón tay, cả nhà ngươi liền mất mạng."
Tóc dài tiểu tử sớm đã kinh ngạc không thôi, lúc vừa mới nghe Đồ Hải nói ra thân phận của Diệp Khiêm, thiếu chút nữa đã bị hù quỳ xuống. Khó trách lúc trước hắn nói tự tin như vậy, coi như là Sơn Đại Vương Phùng Phong nhìn thấy hắn cũng phải kêu gia gia, tiêu diệt Thanh bang cùng Hồng Môn, đó là cái khái niệm gì? Cũng không phải là loại đại ca xã hội đen như Đồ Hải có thể so sánh, người ta mới thực sự là cự kiêu. Bị đánh một cái tát đã xem là nhẹ rồi, tóc dài tiểu tử xem như nhặt được vận khí cứt chó.
"Người không biết không tội, bọn hắn cũng không có làm gì quá phận, ta cũng ưa thích tính cách của bọn hắn. Ha ha!" Diệp Khiêm nói.
Đồ Hải áy náy nhìn Diệp Khiêm, nhìn tóc dài tiểu tử quát: "Còn không mau hướng Diệp lão bản xin lỗi." Không nói Diệp Khiêm là người nhất thống Thanh bang cùng Hồng Môn, chỉ riêng việc hắn và Lý Tể Thiên có quan hệ, Đồ Hải cũng không khỏi không đối với hắn tôn kính. Sơn Đại Vương Phùng Phong lúc trước còn phải kính sợ Lý Tể Thiên vài phần, huống chi là hắn.
"Tiểu nhân có mắt như mù, mong rằng Diệp tiên sinh thứ tội, tiểu nhân hướng ngươi xin lỗi." Tóc dài tiểu tử tất cung tất kính xoay người hành lễ.
Diệp Khiêm giơ tay có chút ngăn cản một chút, nói: "Không biết không tội, coi như là không đánh nhau thì không quen biết ah."
"Diệp tiên sinh tấm lòng rộng lớn, làm cho tại hạ bội phục." Đồ Hải nói, "Diệp tiên sinh, mới vào bên trong, chúng ta vừa uống trà vừa trò chuyện."