Siêu Cấp Binh Vương
Chương 331 : Di Hoa Tiếp Mộc
Ngày đăng: 10:58 30/04/20
Trông thấy Diệp Khiêm đến, Lâm Dịch cuống quít đứng lên, đi tới bên cạnh cửa, kêu một tiếng "Anh rể"! Phạm nhân trong phòng giam đều đứng lên, nguyên một đám cà lơ phất phơ, nhìn cảnh sát trực ban ở cửa ra vào, kêu lên: "Lăn tăn cái gì a, khuya khoắt còn không cho người ta ngủ."
Thế là gào to lên, cảnh sát trực ban dùng sức gõ vào cửa sắt, quát: "Đều câm miệng lại hết cho ta."
Diệp Khiêm quay đầu nhìn cảnh sát trực ban, nói: "Mở cửa ra!" Bởi vì Lâm Dịch bị đánh, trong nội tâm của cảnh sát trực ban hoảng sợ không thôi, đâu còn dám có nửa điểm dư thừa suy nghĩ, cuống quít móc chìa khóa ra đem cửa phòng giam mở ra.
Diệp Khiêm cất bước đi vào, nhìn Lâm Dịch, vỗ vỗ bả vai hắn, hỏi: "Không có sao chứ? Còn bị thương ở đâu nữa không?"
Lâm Dịch lắc đầu, nói: "Cũng chỉ bị thương ngoài da mà thôi, không có việc gì."
Khẽ gật đầu, Diệp Khiêm nhìn những phạm nhân trong phòng giam, nói: "Nói, ai đánh hắn? Đứng ra cho lão tử!"
Advertisement / Quảng cáo
Những phạm nhân kia khinh thường lườm Diệp Khiêm, một gã đầu trọc sờ lên đầu trọc của mình, từ trên giường nhảy xuống, lảo đảo đi đến trước mặt Diệp Khiêm, cao thấp đánh giá Diệp Khiêm, nói: "Ngươi là cái thứ gì? Muốn thay mặt hắn trả thù? Là ca đánh hắn, những người khác cũng đánh hắn, ngươi có thể làm gì nào?"
Diệp Khiêm cười lạnh một tiếng, sắc mặt lập tức tối xuống, không hề có dấu hiệu báo trước, liền một cước đạp vào bụng của gã đầu trọc, lập tức hắn bị đá bay ra ngoài, trùng trùng điệp điệp ngã trên mặt đất. Cảnh sát trực ban nhìn thấy, không khỏi càng thêm hoảng sợ, bất quá vẫn ngoan ngoãn lựa chọn ngậm miệng lại. Nếu như Diệp Khiêm bị đánh, hắn nhất định sẽ ngăn cản, bây giờ là Diệp Khiêm đánh người, hắn cũng đành ngoan ngoãn câm miệng lại, miễn cho tự tìm phiền toái.
Gã đầu trọc cao 1m8, nặng tối thiểu cũng có hơn hai trăm cân, vậy mà cả người giống như diều bị đứt dây, đụng vào thành giường, chỉ nghe răng rắc một tiếng, xương cốt đều bị đụng gẫy, lúc này mới rơi trên mặt đất, không ngừng khóc thét. "Đjxmm~, ngay cả cậu em vợ của ta mà các ngươi cũng dám đánh, lão tử xem ra các ngươi đã chán sống rồi." Diệp Khiêm giận dữ nói.
Ngay sau đó, thủ hạ của Hoàng Phủ Kình Thiên liền tới cục cảnh sát, án giết người bọn hắn mặc kệ, bất quá nhưng lại đem thi thể của Lý Nhược mang đi. Cảnh sát tự nhiên không dám có nửa điểm ngăn cản, những người kia cũng không phải là người mà bọn họ có thể đắc tội a.
Trong nội tâm của Diệp Khiêm lại cảm thấy thoải mái không thôi, rốt cục đã có thể chơi Hoàng Phủ Kình Thiên một lần rồi.
Vụ án dĩ nhiên rất nhanh định tính, tiểu tử Tiêu gia trở thành tội phạm giết người, hồ sơ đã chuyển giao viện kiểm sát chuẩn bị khởi tố, tiểu tử Tiêu gia sẽ phải sống trong lao ngục hết quãng đời còn lại. Bất quá tiểu tử này ở phòng giam đồn cảnh sát, cũng ăn không ít đau khổ, gã đầu trọc mà hắn mua chuộc, ai ngờ sau khi hắn đi vào phòng giam lại sửa chữa hắn, hắn thiếu chút nữa đã mất lớp da.
Advertisement / Quảng cáo
Lâm Dịch tự nhiên có thể từ cục cảnh sát đi ra, khi về đến nhà, Lâm Hải, Hứa Mai, Diệp Khiêm cùng mẹ của hắn đang ở trong nhà chờ hắn. Trông thấy Lâm Dịch, mẹ hắn cuống quít nhào tới, lo lắng hỏi: "Con không sao chớ? Có chịu ủy khuất gì hay không?"
Lâm Dịch lắc đầu, nói: "Mẹ, con không sao."
"Chuyện lần này coi như là cho con một bài học, nhìn con về sau còn có thể trung thực làm người hay không. Còn không mau tới cám ơn của anh rể của con, vì chuyện của con, mà hắn phải suy nghĩ rất nhiều." Lâm Hải nghiêm khắc nói.
Lâm Dịch đi đến, rất thành khẩn nhìn Diệp Khiêm, nói: "Cảm ơn anh rể!"
Diệp Khiêm mỉm cười, nói: "Đều là người một nhà, khách khí cái gì. Bất quá trải qua chuyện này, anh hi vọng em có thể trưởng thành, ở trong thể chế lăn lộn, phải hiểu được nhìn mặt mà nói chuyện, tính tình của em cũng phải thu liễm lại. Về sau hãy học tập thúc thúc cùng a di, hảo hảo ở trong thể chế lăn lộn, có phiền toái gì thì tới tìm anh, anh sẽ thay em giải quyết."