Siêu Cấp Binh Vương
Chương 365 : Tô vi yếu đuối
Ngày đăng: 10:59 30/04/20
"Buông lỏng một chút, đừng khẩn trương như vậy, ngươi xem kỹ lại đi." Diệp Khiêm có chút vừa cười vừa nói. Nhìn thấy nụ cười tự tin của Diệp Khiêm, Tô Vi nhịn không được có chút nghi hoặc, cẩn thận nhìn xuống.
Càng xem càng hưng phấn, lông mày của Tô Vi đang nhíu chặt từ từ giãn ra, trên mặt dần nổi lên nụ cười vui vẻ. Hồi lâu, Tô Vi rốt cục đem toàn bộ chương trình phần mềm xem hết, có chút áy náy nhìn Diệp Khiêm, nói: "Thực xin lỗi, vừa rồi là do tâm tình của ta không tốt, đã nổi giận với ngươi, ngươi không tức giận chứ?"
"Đương nhiên... Tức giận, ta cần được đền bù tổn thất a." Diệp Khiêm nói.
"Ngươi muốn ta đền bù tổn thất như thế nào?" Tô Vi hỏi.
"Hôn ta một cái, ta sẽ coi như không có chuyện gì xãy qua." Diệp Khiêm chỉ chỉ gương mặt của mình, nói.
Tô Vi không khỏi ngẩn người, nhìn Diệp Khiêm, trái tim của nàng có chút nhảy loạn, có chút khẩn trương. Nàng nhìn hướng phía cửa ra vào, sau khi phát hiện không có ai, mới nhấc chân đi qua. Nàng từ nhỏ đến lớn, ngay cả tay nam nhân cũng không có nắm qua, thì chớ nói chi là cùng nam nhân hôn môi.
Nhìn thấy bộ dạng do dự của Tô Vi, Diệp Khiêm chính mình liền giơ tay ngăn chặn bờ môi của Tô Vi chạm vào môi hắn. Trùng hợp vào lúc này, cửa phòng bỗng nhiên đẩy ra, vị trợ lý kia lập tức giật mình đứng im tại chỗ đó. Sau nửa ngày, vội vàng nói: "Thực xin lỗi, thực xin lỗi!" Đón lấy cuống quít đi ra ngoài, thuận tay đóng cửa lại.
Sắc mặt của Tô Vi lập tức hồng lên. Cuống quít đẩy Diệp Khiêm ra. Diệp Khiêm chép miệng, hắc hắc cười cười, nói: "Ta nghĩ ta là nô lệ lợi hại nhất từ xưa đến nay. Có thể cùng nữ vương hôn nhau, cảm giác thực tốt ah."
Hung hăng liếc Diệp Khiêm, Tô Vi bấm số điện thoại, nói: "Vào đi!"
"Chỉ là hiện tại mà thôi, ngươi về sau có thể tìm được một nửa khác của ngươi, đó cũng là một loại hạnh phúc. Hắn có thể giúp ngươi trong công việc, hắn sẽ quan tâm chăm sóc và che chở ngươi." Diệp Khiêm nói.
Tô Vi đắng chát nở nụ cười, sau đó quay đầu, nghịch ngợm nhìn Diệp Khiêm, hỏi: "Vậy người này là ngươi sao?"
Trong nội tâm của Diệp Khiêm không khỏi "Lộp bộp" một chút, lập tức ngu ngơ nở nụ cười, nói: "Ta chỉ là một nhân viên bảo an, ngươi không sợ mọi người ở sau lưng nói xấu ngươi sao?"
"Ta đang hỏi ngươi, ngươi chỉ cần trả lời câu hỏi của ta là được rồi." Tô Vi nhìn Diệp Khiêm, hỏi.
Hít thật sâu một hơi, Diệp Khiêm duỗi ra ngón cái sờ lên bờ môi, sau nửa ngày, chậm rãi nói: "Ta không phải là nam nhân tốt, ta đã có bạn gái, hơn nữa lại không phải là một người. Các nàng đều là những nữ nhân tốt, ta không muốn tổn thương bất kỳ người nào, ta không biết ta là kẻ đa tình hay là lạm tình, có đôi khi ta cũng hận không thể cho mình hai cái bạt tai."
"Ah!" Tô Vi sửng sốt một chút, có chút ngốc trệ, ánh mắt một lần nữa nhìn hồ sen trước mặt. Trong hồ không có hoa sen, chỉ có lá sen phiêu phù nổi trên mặt nước.
Diệp Khiêm cũng không nói gì nữa, hai người cứ đứng lẳng lặng như vậy. Không khí có chút yên tĩnh, có chút cô đơn.
Hồi lâu, Diệp Khiêm quay đầu trông thấy thân thể của Tô Vi có chút phát run, nội tâm nhịn không được hiện lên một tia thương cảm, đây là một nữ nhân quá tịch mịch, nàng không có cảm giác an toàn, nàng cần một người nam nhân có thể chăm sóc và che chở nàng.