Siêu Cấp Binh Vương

Chương 371 : Biết sm là gì không?

Ngày đăng: 21:28 20/05/20


Muốn trợ giúp Tô Vi, đầu tiên phải để cho Tào Hồng Nhạc đình chỉ hành động thu mua cổ phiếu, như vậy mới có thời gian để tiến hành bước tiếp theo. Diệp Khiêm cũng sợ Tô Vi không thể chống lại tiến công của Tào Hồng Nhạc, sợ nàng chịu không nổi sẽ bán sạch cổ phần của nàng.



Cho nên, ý định đầu tiên của Diệp Khiêm là ngăn chặn hành động thu mua cổ phiếu của Tào Hồng Nhạc, Diệp Khiêm tin tưởng chỉ cần thời gian một buổi tối, hắn có thể đem đại cục ổn định, đến lúc đó coi như là Tào Hồng Nhạc có muốn cá chết rách lưới, chỉ sợ cũng vô lực.



Tào Du Lương lúc này đang ở trong một quán trà. Quán trà ở Đài Loan cũng khá giống như ở Nhật Bản, nơi đây không chỉ là nơi thưởng thức trà, mà nó còn có thể liên quan đến các ngành dịch vụ khác, đây cũng là nguyên nhân hơn phân nửa người trẻ tuổi đều thích đến quán trà. Bọn họ cũng không có tâm tư đi thưởng thức trà, đơn giản chỉ là vì tìm kiếm một ít kích thích mà thôi.



Lúc này Tào Du Lương đang ôm một nữ nhân mặc ki-mô-nô, hai tay hắn đang không ngừng vuốt ve trên thân thể nàng. Hắn hiện tại không cần ở trước mặt Tô Vi giả bộ chính nhân quân tử, cho nên cũng không sợ Tô Vi trông thấy, thậm chí hắn còn cố ý muốn cho Tô Vi trông thấy. Hắn đang nghĩ đến cảnh Tô Vi sẽ ở trước mặt hắn quỳ xuống, bộ dạng giống như chó vẩy đuôi mừng chủ, trong nội tâm của Tào Du Lương liền đắc ý không thôi.



Không bao lâu, Diệp Khiêm cùng Thanh Phong liền tới bên ngoài quán trà nơi Tào Du Lương đang ở. Hai người sau khi xuống xe, hỏi nhân viên phục vụ phòng của Tào Du Lương, liền trực tiếp đi thẳng tới.



Hai người tất nhiên sẽ không lễ phép đi gõ cửa, tự kéo cửa ra, đi vào. Tào Du Lương nghe thấy tiếng mở cửa, kinh ngạc quay đầu lại, lúc nhìn thấy Diệp Khiêm không khỏi có chút sửng sốt, nói: "Ngươi tới nơi này làm gì?"



Diệp Khiêm cũng không để ý đến hắn, đi đến đối diện Tào Du Lương ngồi xuống, sau đó nhìn tiểu thư pha trà cùng nữ nhân đang nằm trong lòng ngực Tào Du Lương phất phất tay, ý bảo các nàng đi ra ngoài. Hai nữ trông thấy bộ dạng lãnh khốc của Diệp Khiêm, liền cảm thấy lạnh cả người, cuống quít đi ra ngoài.



Tào Du Lương ngẩn người, có chút tức giận nói: "Ngươi có ý tứ gì? Chuyện lần trước ta còn không có tìm ngươi tính sổ, ngươi lại muốn làm cái gì?"



"Không có gì, chỉ muốn Tào tiên sinh giúp một việc mà thôi?" Diệp Khiêm nói.


"Ngươi yên tâm, ta sẽ lập tức đình chỉ hành động thu mua tập đoàn Tứ Hải. Bất quá, ta hi vọng ngươi cũng đừng làm khó con của ta, nếu không ta sẽ không bỏ qua cho ngươi." Tào Hồng Nhạc nói.



"Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, Tào tiên sinh co được dãn được, tương lai nhất định là nhân trung chi long ah." Diệp Khiêm ha ha vừa cười vừa nói, "Chỉ cần ngươi dựa theo lời ta nói mà làm, thì ta sẽ thả con của ngươi ra. Muốn nói với con của ngươi một, hai câu không? Ai nha, hay là không cần, Tào tiên sinh còn có chuyện cần làm. Ta đây không quấy rầy ngươi nữa a, gặp lại!"



Nói xong, Diệp Khiêm cũng không đợi Tào Hồng Nhạc kịp phản ứng, liền trực tiếp cúp điện thoại.



Diệp Khiêm cũng không có làm khó Tào Du Lương, ít nhất hiện tại còn không phải lúc, nếu như hiện tại thu thập Tào Du Lương, tất nhiên sẽ làm cho Tào Hồng Nhạc chó cùng rứt giậu. Đến lúc đó, cho dù là lợi dụng tập đoàn Hạo Thiên thậm chí thế lực Nanh Sói đem chuyện này đè ép xuống dưới, thì cũng có chút quá phí lực rồi, huống chi, Diệp Khiêm cũng không muốn bạo lộ quá sớm thân phân Lang Vương của hắn ở trước mặt thế lực Đài Loan.



Quan trọng nhất là, chuyện của tập đoàn Tứ Hải cũng không khó xử lý, căn bản không cần lợi dụng quan hệ lớn như vậy, tùy tiện thu thập một chút liền có thể OK.



Diệp Khiêm cùng Thanh Phong cũng không có vội vã ly khai, thẳng đến lúc quán trà nghĩ bán mới rời đi. Lúc này Tào Du Lương đã bị hù dọa sợ hãi không dám nói bất cứ thứ gì, tuy sau khi nói chuyện điện thoại xong, Diệp Khiêm cùng Thanh Phong chỉ nhàn nhã uống trà nói chuyện phiếm, nhưng Tào Du Lương không rõ bọn họ đến cùng còn muốn làm chuyện gì nữa, trong nội tâm tự nhiên là lo lắng sợ hãi không thôi, ngồi ở một bên thành thành thật thật, nơm nớp lo sợ.



Tô Vi nhìn thấy con số trên biểu đồ chứng khoán ngừng lại, cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra, bất quá trong nội tâm lại tràn đầy nghi hoặc, vừa rồi công ty nàng rõ ràng đã không chống chịu được sự công kích của Tào Hồng Nhạc, chỉ cần lão kiên trì một lúc, thì sẽ giành được toàn thắng. Thế nhưng mà, ở ngay tại thời điểm mấu chốt, Tào Hồng Nhạc lại bỗng nhiên đình chỉ tất cả động tác, chuyện này để cho Tô Vi nghi hoặc không thôi, hoàn toàn không rõ Tào Hồng Nhạc rốt cuộc lại đang đùa nghịch cái gì.



Tào Hồng Nhạc có nổi khổ nói không nên lời, mắt thấy thắng lợi ngay ở trước mắt, lại bị Diệp Khiêm phá hủy, chẳng những khiến tất cả cố gắng không có thu được bất luận hiệu quả gì, lại làm cho lão ở thị trường chứng khoán thượng thua không ít. Trong nội tâm của Tào Hồng Nhạc hận không thể đem Diệp Khiêm ăn tươi nuốt sống, tức giận hừ vài tiếng, sau đó Tào Hồng Nhạc lấy điện thoại ra gọi một cú điện thoại cho một người nào đó.



Lão lúc trước theo sau cha mẹ Tô Vi tranh đấu giành thiên hạ, sáng tạo ra tập đoàn Tứ Hải, tại Đài Loan cũng có chút ít quan hệ, vô luận là bạch đạo hay là hắc đạo, đều có một chút quan hệ. Để đối phó Tô Vi, lão cũng không cần mượn nhờ ngoại nhân, hoàn toàn có thể tự tay thúc đẩy, thế nhưng mà hôm nay, Tô Vi lại nhờ Diệp Khiêm ra chiêu đùa nghịch, vậy thì lão cũng sẽ không khách khí nữa. Theo lão, tất cả hành động của Diệp Khiêm là do Tô Vi sai sử, vì vậy lão cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.