Siêu Cấp Binh Vương

Chương 387 : Khổng Hạo

Ngày đăng: 22:21 27/06/20


Sau khi nói xong điện thoại với Jack, Diệp Khiêm lại bấm số điện thoại của Vương Hổ. Hôm nay Vương Hổ đã chính thức khống chế Hồng Môn cùng Thanh bang, Mặc Long vẫn ở bốn phía tìm kiếm thành viên Mặc Gia, Diệp Khiêm vẫn luôn cổ vũ hắn đi tìm thành viên Mặc gia.



Bất quá, Mặc Long từ nhỏ đã xa cách cha mẹ, ở trong trí nhớ của hắn, có lẽ đã mơ hồ hình bóng cha mẹ. Mặc Gia là một tổ chức rất thần bí, cho dù Mặc Long ở trên đường gặp được bọn họ cũng sẽ không thể nào nhận biết được, cho nên việc tìm kiếm thành viên Mặc Gia cũng không phải là chuyện dễ làm, cũng không phải là chuyện có thể lợi dụng quan hệ là có thể giải quyết được. Cho nên việc tìm kiếm thành viên Mặc Gia là chuyện có thể ngộ nhưng không thể cưỡng cầu.



Nhận được điện thoại của Diệp Khiêm, Vương Hổ hiển nhiên là rất giật mình, cũng rất mừng rỡ. Dù sao, hắn có thể có địa vi như ngày hôm nay, có thể nói là do Diệp Khiêm một tay nâng đỡ. Hắn lúc trước bất quá chỉ dẫn theo mấy anh em quản lý một cái quán bar, mà hôm nay, hắn nghiễm nhiên đã là nhân vật chạm tay có thể bỏng, nhảy lên trở thành thành viên của giới thượng lưu thành phố Thượng Hải thậm chí là toàn bộ Hoa Hạ.



"Nhị ca, ngươi đã trở lại Hoa Hạ hả?" Đầu bên kia điện thoại, Vương Hổ có chút hưng phấn nói.



"Ừ, có chuyện muốn nhờ ngươi hỗ trợ." Diệp Khiêm nói.



"Nhị ca, ngươi cũng đừng nói như vậy? Có chuyện gì ngươi cứ ra lệnh là được rồi, tiểu đệ cam đoan cho xử lý thỏa đáng." Vương Hổ nói. Mặc kệ hắn Vương Hổ hôm nay có thân phận gì, địa vị của Diệp Khiêm ở trong lòng hắn vĩnh viễn là không người nào có thể thay thế, hơn nữa Vương Hổ cũng minh bạch, không có Diệp Khiêm thì sẽ không hắn, Diệp Khiêm có thể đem hắn nâng lên, thì cũng có thể đem hắn đạp xuống. Trọng yếu hơn vẫn là, phần tình cảm huynh đệ không phải vì thân phận mà có thể cách trở, dù cho có một ngày Vương Hổ leo lên vị trí rất cao, thì ở trước mặt Diệp Khiêm, hắn vẫn là Vương Hổ, người luôn sùng bái Diệp Khiêm.



"Ba ngày sau sẽ diễn ra một hội đấu giá, ngươi có biết không?" Diệp Khiêm hỏi, "Dùng thân phận của ngươi bây giờ, có lẽ đã nhận được thiệp mời tham gia lần đấu giá hội này?"





Toàn thân Khổng Hạo không khỏi chấn một chút, hoàn toàn chính xác, hắn sở dĩ lựa chọn làm giả đồ cổ, cũng không phải chỉ vì tiền. Mà là vì yêu thich xuất phát từ trong nội tâm, nếu không lúc trước hắn cũng sẽ không cự tuyệt nhiều lời mời của nhiều thương nhân đồ cổ như vậy, do đó mói đắc tội nhiều người như vậy. "Ngươi không cần phải nói với ta những chuyện này, tóm lại ta đã rửa tay gác kiếm, sẽ không làm giả đồ cổ nữa, các ngươi đi thôi!" Khổng Hạo quyết tuyệt nói.



"Con mẹ nó, cái lão bất tử nhà ngươi, cho ngươi mặt mũi mà không biết xấu hổ, ngươi có tin hay không, lão tử lập tức đem ngươi ném vào sông Hoàng Phố cho cá ăn." Sự kiên nhẫn của Vương Hổ không bằng Diệp Khiêm, trông thấy nhị ca nói với Khổng Hạo nhiều lời như vậy, mà lão đầu tử này một chút mặt mũi cũng không cho, lập tức phẫn nộ trách mắng.



"Hừ!" Khổng Hạo khinh thường nở nụ cười một tiếng, nói: "Tiểu tử, ta một bó to tuổi rồi, ngươi cho rằng ta sẽ sợ chuyện này sao? Ta vô thân vô cố, chỉ có một cái mạng này. Ta không sợ nói cho ngươi biết, muốn giết thì ngươi cứ giết, ta đã đến độ tuổi này, chuyện gì cũng đã nhìn thấu rồi, đối với cái chết ta không biết sợ hãi là gì."



"Đcm...." Vương Hổ còn tính mắng tiếp, Diệp Khiêm cuống quít quát: "Hổ Tử, im miệng, Khổng lão tiên sinh nói như thế nào cũng là trưởng bối, ngươi sao có thể nói như vậy, còn không mau xin lỗi!"



"Ngươi đừng giả mù sa mưa, một kẻ hát mặt đỏ một kẻ hát mặt đen, lão già ta thấy nhiều rồi, không cần ở trước mặt ta diễn kịch." Khổng Hạo nói.



"Nhị ca, ngươi cũng đã nhìn thấy, lão đầu tử này không biết tán thưởng. Ngươi đừng quan tâm chuyện này, hôm nay ta sẽ giáo huấn hắn một lần. Hắn dám đắc tội ngươi, ta tuyệt đối sẽ không tha thứ cho hắn." Vương Hổ nói.



"Đã đủ rồi!" Diệp Khiêm khiển trách tiếng nói. Vương Hổ không khỏi sửng sốt một chút, nhìn thấy bộ dạng tức giận của Diệp Khiêm, lập tức cúi đầu xuống, không dám nói thêm nữa. "Khổng lão tiên sinh, thực xin lỗi, ta thay hắn hướng ngươi xin lỗi." Diệp Khiêm rất chân thành nói.