Siêu Cấp Binh Vương

Chương 40 : Vị Hôn Thê

Ngày đăng: 10:56 30/04/20


Diệp Khiêm hướng phía Tần Nguyệt chỉ chổ nhìn, chỉ thấy một thiếu nữ trẻ tuổi vẻ mặt xem thường nhìn hắn, giống như hắn thiếu nợ nàng vậy, trong ánh mắt tràn đầy khinh thường cùng cao ngạo. Diệp Khiêm không khỏi nghĩ thầm, một thiếu nữ xinh đẹp mà bộ dáng giống như là có thù oán với hắn vậy.



Diệp Khiêm bất đắc dĩ lắc đầu, hướng vị trí của mình đi đến. Cũng chẳng biết tại sao, Diệp Khiêm có cảm giác mình sẽ cùng cô bé kia sẽ phát sinh quan hệ, đương nhiên, chắc chắn sẽ không phải là thân mật quan hệ. Bất quá, Diệp Khiêm người này đối với nữ hài tử từ trước đến nay rất ít nổi giận, đặc biệt là nữ tử xinh đẹp.



Sau khi ngồi xuống, Diệp Khiêm hắc hắc nở nụ cười, nói: "Ta gọi Diệp Khiêm, về sau tất cả mọi người là bạn học rồi, chiếu cố nhiều hơn ah."



"Chiếu cố nhiều hơn? Ngươi cho rằng đây là đảo quốc?" Thiếu nữ trẻ tuổi xem thường nhìn Diệp Khiêm, nói, "Nói thực ra, đại thúc, ngươi lớn hơn người khác 10 tuổi rồi, còn đến trường học? Ăn no không có việc làm à?"



Diệp Khiêm đổ mồ hôi, chính mình có già như vậy sao? Tuy có điểm thành thục, nhưng cũng không thể gọi mình là đại thúc a? Bất quá ngẫm lại, Diệp Khiêm lại cảm thấy xưng hô thế này rất tốt cười."Không phải có câu "học khôn đến chết, học nết đến già" à. Ngươi nói đúng hay không?"



Thiếu nữ trẻ tuổi bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Đại thúc, ngươi đều lớn tuổi như vậy rồi, thế nào còn ngây thơ như vậy? Học đến chết mới nghĩ, ta thấy ngươi là não có nước tràn vào."



Diệp Khiêm ha ha nở nụ cười, hoàn toàn không đem lời nói của thiếu nữ trẻ tuổi đem làm chuyện quan trọng, ngược lại hỏi: "Đúng rồi, nghe nói lớp học các ngươi có nữ tử gọi Triệu nhã, là ai à?"



Thiếu nữ trẻ tuổi khẩn trương nhìn Diệp Khiêm, hỏi: "Ngươi tìm nàng làm cái gì?"



"Ah, kỳ thật cũng không có chuyện gì, chỉ là nghe nói nữ tử kia vừa điêu ngoa lại xấu, cho nên muốn nội tâm có sự chuẩn bị, có thể trốn liền trốn, miễn cho về sau đắc tội nàng." Diệp Khiêm nói.




Mọi người trong lòng biết rõ, tuy nhiên rõ ràng rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, nhưng là đại khái cũng có thể đoán ra một ít.



Nhìn thấy mọi người đều đem ánh mắt một lần nữa hướng vào mỹ nữ Tần Nguyệt, Diệp Khiêm nhấc ống tay áo lên nhìn nhìn, chỉ thấy trên cánh tay hiện rõ ràng hai hàng dấu răng, bất đắc dĩ nói: "Móa, ngươi là cẩu à?"



"Ngươi mới là cẩu." Thiếu nữ trẻ tuổi tức giận nói.



Diệp Khiêm bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Nam nhân tốt không cùng nữ đấu."



Thiếu nữ trẻ tuổi xem thường nhìn Diệp Khiêm, hiển nhiên là đang nói ngươi cũng được coi là nam nhân tốt? Trầm ngâm một lát, thiếu nữ trẻ tuổi hỏi tiếp: "Đúng rồi, ngươi tìm Triệu Nhã có chuyện gì?"



"Ngươi thật đúng là nhiều chuyện, ta tìm Triệu Nhã có chuyện gì thì mắc mớ gì tới ngươi?" Diệp Khiêm nói.



"Không nói thì thôi, có gì đặc biệt hơn người. Hừ!" Thiếu nữ trẻ tuổi quật cường nghiêng đầu đi, một bộ dáng nổi giận đùng đùng. Nói thật ra, nhìn bộ dạng tức giận của nàng thật đúng là rất khả ái.



Diệp Khiêm nhìn thấy nàng bộ dáng khả ái, trong nội tâm muốn trêu chọc nàng, hắc hắc nở nụ cười, Diệp Khiêm nói: "Ngươi thật muốn biết à? Được rồi, cái kia ta cho ngươi biết, kỳ thật là phụ thânTriệu Nhã đem nàng hứa gả cho ta, cho nên ta đặc biệt sang đây xem mắt. Nói cách khác, Triệu Nhã thật ra là vị hôn thê của ta."