Siêu Cấp Binh Vương

Chương 400 : Lai Lịch Của Huyết Lãng

Ngày đăng: 22:21 27/06/20


Lông mày của Mẫn Duy Văn có chút nhíu lại, trầm mặc một lát. Hắn biết rỏ, nếu như hắn không hỗ trợ, Diệp Khiêm khẳng định sẽ đem chuyện của hắn cùng bảo mẫu tuyên truyền ra ngoài, như vậy hắn sẽ bị thân bại danh liệt. Thế nhưng mà nếu như hắn giúp chuyện này, vạn nhất bị vạch trần, hắn cũng sẽ bị thân bại danh liệt, hơn nữa chuyện này còn làm trái với tôn chỉ của hắn.



"Xin hỏi tiên sinh xưng hô như thế nào?" Mẫn Duy Văn hỏi.



"Bỉ nhân họ Diệp, Diệp Khiêm, Khiêm của khiêm tốn!" Diệp Khiêm khẽ cười nói. Mỗi lần Diệp Khiêm giới thiệu tên của hắn, hắn đều nói Khiêm của khiêm tốn, chuyện này lại để cho người khác cảm thấy hắn tuyệt đối không phải là người biết khiêm tốn là gì. Bất quá khiêm tốn hay không khiêm tốn cũng không quan trọng, Diệp Khiêm cũng không muốn để cho người khác nói hắn là người khiêm tốn.



Toàn thân của Mẫn Duy Văn chấn động, hắn là sinh ra và lớn lên ở Thượng Hải, nến đối với thế cục thành phố Thượng Hải vẫn có chút hiểu rõ. Tuy Diệp Khiêm mới xuất hiện, nhưng chỉ bằng một lần hành động liền đem Thanh bang cùng Hồng Môn thu phục, hơn nữa còn đánh bại tập đoàn Phi Tường, biến tập đoàn Hạo Thiên trở thành tập đoàn nổi tiếng nhất Thượng Hải, hơn nữa hắn còn lập ra quỹ ngân sách Tương Lai đúng là công đức vô lượng a. Đối với nhân vật như vậy, Mẫn Duy Văn làm sao có thể không biết, chỉ là hắn không ngờ rằng, người giống như Diệp Khiêm vậy mà lại đi tìm hắn. Càng làm cho hắn không rõ chính là, người giống như Diệp Khiêm tại sao lại dùng loại phương pháp này để lừa gạt tiền? Cho dù thanh đao Hỏa Vẫn kia có trân quý thế nào, cũng không đáng giá bao nhiêu tiền a, thu nhập hàng năm của tập đoàn Hạo Thiên chính là một con số thiên văn rồi, cần gì phải đi kiếm số tiền này.



"Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, nghe danh không bằng gặp mặt, không nghĩ tới Diệp tiên sinh vậy mà cũng làm loại chuyện gạt người này." Mẫn Duy Văn khinh thường nở nụ cười, nói.



Diệp Khiêm có chút sửng sốt, phỏng đoán nhất định là Mẫn Duy Văn đã hiểu lầm rồi, liền ha ha cười nói: "Ta nghĩ Mẫn lão đã hiểu lầm rồi. Thanh đao Hỏa Vẫn thật đang ở trong tay ta, ta chỉ là muốn Mẫn lão, lúc diễn ra hội đấu giá, giám định thanh đao Hỏa Vẫn giả mà ta chuẩn bị nói nó là thật là được. Đương nhiên, đến lúc đó ta sẽ dùng giá cao mua nó. Như vậy, đối với danh dự của Mẫn lão sẽ không có bị bất cứ ảnh hưởng gì, Mẫn lão có thể giúp ta hoàn thành ước vọng này hay không?."



Kỳ thật Diệp Khiêm rất rõ ràng, tuy giải quyết đám người này, nhưng người dòm dò thanh đao Hỏa Vẫn vẫn còn rất nhiều, hắn chỉ muốn dùng một thanh đao giả để chuyển dời lực chú ý mà thôi. Đến lúc đó hắn lại cho người đánh cắp Hỏa Vẫn, sau đó lại vu oan giá họa cho người khác, để chuyển dời lực chú ý.





Thất Tuyệt là gì? Tuyệt trung, tuyệt hiếu, tuyệt nhân, tuyệt nghĩa, tuyệt tình, tuyệt sắc, tuyệt tín!



Diệp Khiêm mờ mịt nhìn Mẫn Duy Văn, không rõ Huyết Lãng lúc nào lại có một cái tên như vậy, kinh ngạc hỏi: "Thất Tuyệt đao? Không phải đâu? Trên thân đao rõ ràng viết hai chữ Huyết Lãng a!"



"Ta không có nhìn lầm, nó đúng là Thất Tuyệt đao, là Thất Tuyệt đao a. Tuyệt trung, tuyệt hiếu, tuyệt nhân, tuyệt nghĩa, tuyệt tình, tuyệt sắc, tuyệt tín!" Mẫn Duy Văn run rẩy nói, "Đây có thể nói là một cây ma đao, trên thân đao giống như có Huyết Lãng lưu động, đó là bởi vì lúc đúc đao, Đao sư đã giết chết vợ con của hắn, đem máu của bọn họ dung nhập vào trong lò đúc đao. Lúc Thất Tuyệt đao luyện thành, Đao sư ở trên thân đao ghi xuống hai chữ Huyết Lãng, sau đó dùng máu tươi của hắn để khai đao, tự sát thân vong a."



Toàn thân của Diệp Khiêm không khỏi rùng mình một cái, quả là một tên Đao sư điên cuồng ah. Cho tới nay, Diệp Khiêm cũng hỏi qua không ít người để tìm kiếm lai lịch của Huyết Lãng, thế nhưng mà không có ai có thể nói ra lại lịch của nó, chỉ biết cây đao này phi thường lợi hại, chém sắt như chém bùn, thổi tóc tóc đứt, giết người không lưu máu! Không nghĩ tới, Mẫn Duy Văn vậy mà lại có thể nói ra lai lịch của Huyết Lãng, nhìn thấy bộ dạng nói giống như thật của hắn, Diệp Khiêm cũng không khỏi tin tưởng chuyện hắn nói là sự thật, lập tức liền hứng thú tiếp tục nghe.



"Mẫn lão đã biết rỏ lai lịch của nó, có thể nói kỹ càng thêm không?" Diệp Khiêm nói.



"Ngươi hãy nói cho ta biết, cây đao này ngươi từ đâu có được nó?" Mẫn Duy Văn hỏi.



Dừng một chút, Diệp Khiêm nói: "Nói cho ngươi biết cũng không sao, thanh đao này là huynh đệ của ta hy sinh một cánh tay trộm nó từ trong viện bảo tàng nước Anh."



"Đúng vậy, đúng vậy, nhất định là nó." Mẫn Duy Văn kích động nói, "Năm đó liên quân tám nước xâm lấn Hoa Hạ, phần lớn bảo vật trong Di Hòa Viên đều bị trộm, thanh Thất Tuyệt đao này chắc hẳn bị đánh cắp lúc đó."