Siêu Cấp Binh Vương
Chương 403 : Diệp Lâm giết người
Ngày đăng: 22:21 27/06/20
Tiểu nha đầu hình như đã giận thật, nàng chu cái miệng nhỏ nhắn, đi về phía trước. Lúc đi đến trước mặt một tên ăn mày, tiểu nha đầu đem 30 NDT trong tay đưa cho tên ăn mày. Kỳ thật tiểu nha đầu cũng không có thiếu tiền, số tiền mừng tuổi mà Diệp Khiêm cùng Tống Nhiên cho nàng đã hơn mười vạn, nơi nào sẽ quan tâm 30 NDT này.
Diệp Khiêm cũng hiểu rỏ, tiểu nha đầu khẳng định không phải vì 10 NDT mà đi gạt tiền người khác, nàng muốn lấy lại công đạo mà thôi. Chỉ là, Diệp Khiêm cảm thấy nàng còn nhỏ tuổi mà lại có loại tư tưởng này là rất nguy hiểm, cho nên mới dùng lời nói có chút nghiêm khắc với nàng.
Nhanh chóng đuổi theo Diệp Lâm, Diệp Khiêm một phát bắt được cánh tay nàng. Tiểu nha đầu còn quật cường vặn vẹo uốn éo, muốn thoát khỏi Diệp Khiêm. Diệp Khiêm bất đắc dĩ cười cười, nói: "Như thế nào? Còn tức giận à?"
"Không có!" Tiểu nha đầu bỉu môi, rõ ràng một bộ dáng rất tức giận, nhưng vẫn quật cường nói, "Con chỉ đi dạo ngắm phong cảnh."
Diệp Khiêm có chút dở khóc dở cười, nói: "Ở chỗ này thì có thể ngắm phong cảnh gì? Cho ba xem với."
"Phong cảnh con người!" Tiểu nha đầu nói.
"Tốt rồi tốt rồi, đừng làm rộn, bây giờ mà không quay về, thì Nhiên tỷ của con sẽ tức giận. Đến lúc đó nếu ba bị mắng, ba sẽ nói là bởi vì con nên mới trở về muộn ah." Diệp Khiêm nói.
Diệp Khiêm không có nhìn thấy biểu hiện của hắn, dao găm trong tay nhanh chóng đâm vào cổ họng đối phương, thuận thế túm lấy Diệp Lâm, lăn qua một bên. Quay đầu nhìn lại, thân hình của người nọ đang chậm rãi ngã xuống. Cổ họng có một thanh đao, đúng là thanh đao Huyết Lãng cũa Diệp Khiêm. Ngực cũng có một con dao, là một con dao gọt trái cây. Rất rõ ràng, con dao gọt trái cây là do tiểu nha đầu đâm vào thân thể của đối phương, Diệp Khiêm không khỏi ngạc nhiên nhìn tiểu nha đầu.
Tiểu nha đầu dù sao vẫn còn nhỏ, có chút bối rối, con dao gọt trái cây kia là ở trên xe, vừa rồi lúc đối phương kéo nàng từ trong xe ra, nàng liền cầm lấy con dao gọt trái cây. Bởi vì nàng còn nhỏ, nên con dao gọt trái cây đâm cũng không sâu, nhưng lúc đối phương ngây người vì bị đâm, cũng đã đủ để Diệp Khiêm ra tay rồi.
"Không có việc gì rồi, đừng sợ, đừng sợ!" Diệp Khiêm cuống quít đem Diệp Lâm kéo vào trong ngực, ôn nhu nói. Đường phố lúc này đã là người đi nhà trống, chỉ còn lại mấy cổ thi thể, Diệp Khiêm cũng rốt cục nhẹ nhàng thở ra. Chỉ có điều, để cho Diệp Khiêm kinh ngạc chính là dưới hoàn cảnh như vậy, tiểu nha đầu lại có thể trấn định như vậy, dám cầm lấy dao gọt trái cây đâm vào ngực đối phương. Chuyện này, không phải là chuyện mà một đứa bé có thể làm được.
Bất quá trẻ con vẫn là trẻ con, tuy vừa rồi rất trấn định, nhưng sau khi tự tay lấy dao gọt trái cây đâm vào thân thể của đối phương, vẫn nhịn không được cảm thấy sợ hãi. Đừng nói là nàng, ngay cả Diệp Khiêm lần thứ nhất giết người cũng vô cùng khẩn trương và sợ hãi.
Lúc này, cảnh sát đã đem nơi đây tầng tầng bao vây lại, âm thanh từ loa truyền vào, "Người ở bên trong nghe rõ, các ngươi đã bị bao vây, mời bỏ vũ khí xuống đi ra đầu hàng."
Khóe miệng của Diệp Khiêm co quắp vài cái, có chút phẫn nộ, đám cảnh sát vì cái gì luôn xuất hiện sau khi mọi chuyện đã giải quyết xong. Sau khi ôm Diệp Lâm đứng lên, Diệp Khiêm tức giận mắng: "ĐCM, đợi đến lúc các ngươi tới, thì người cũng đã chết hết rồi."
Tên cảnh sát mới nói lời nói vừa rồi có chút ngây người, sau khi nhìn thấy rõ ràng đối phương dĩ nhiên là người có danh tiếng lừng lẫy thành phố Thượng Hải Diệp Khiêm, là nhị ca của Lí Hạo lãnh đạo trực tiếp của hắn, lập tức cười cười xấu hổ, nói: "Diệp... Diệp tiên sinh, là ngươi ah."