Siêu Cấp Binh Vương
Chương 424 : Ai cũng không thể tin
Ngày đăng: 22:12 07/03/21
Diệp Khiêm vừa rời khỏi biệt thự của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi, thì Đường Duy Hiên liền từ trên lầu đi xuống? Khuôn mặt của Đường Duy Hiên có chút đắc ý, bất quá khi nhìn thấy Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi liền trở nên cung kính, ngượng ngùng nở nụ cười, nói: "Ông chủ Loan, xin cám ơn ông."
Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi hừ lạnh một tiếng, nói: "Mày có biết hắn là ai không? Tại sao hắn phải tốn nhiều công sức để đi tìm mày?" Đông Bắc Hổ Loan Băng Lợi cũng không có đem Đường Duy Hiên để vào trong mắt, hắn sở dĩ cứu Đường Duy Hiên là vì Cơ Văn đang tìm kiếm Đường Duy Hiên, cho nên hắn muốn quấy rối Cơ Văn mà thôi. Bất quá, hắn cũng muốn biết Cơ Văn tìm Đường Duy Hiên để làm gì? Hiện tại hắn mới biết được, nguyên lai không phải là Cơ Văn muốn tìm Dường Duy Hiên, mà là Diệp Khiêm muốn tìm hắn, điều này làm cho Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi càng thêm hiếu kỳ.
"Em căn bản không biết người này, nào biết hắn vì cái gì lại đi tìm em ah. Chẳng lẽ là em đã đắc tội hắn sao?" Vẻ mặt của Đường Duy Hiên rất mờ mịt, nói. Thật sự thì hắn cũng không rõ Diệp Khiêm tìm hắn để làm gì, bất quá trong nội tâm lại âm thầm suy đoán, có phải là vì Huyết Lãng hay không?
"Vậy sao?" Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi hiển nhiên không tin, có thể kinh động Cơ Văn tốn công sức tìm kiếm, hơn nữa Diệp Khiêm lại là người của Vương Hổ, hiển nhiên là Đường Duy Hiên đã làm chuyện gì đắc tội với người ta, nếu không người ta không cần phải chạy đến Đông Bắc để tìm hắn làm gì.
"Ông chủ Loan, em thật sự không biết ah." Đường Duy Hiên với vẻ mặt ủy khuất nói, hắn đâu có biết Diệp Khiêm là người nào a, hắn cũng không có gặp Diệp Khiêm lần nào nha. Nếu như không phải bị Cơ Văn truy tìm gắt gao, thì Đường Duy Hiên cũng sẽ không đi tìm sự trợ giúp của Loan Băng Lợi, đối với cách làm người của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi, Đường Duy Hiên vẫn biết rõ một ít, chính là một kẻ chuyên ăn tươi nuốt sống a. Cho nên, lúc tìm Loan Băng Lợi hỗ trợ, hắn cố ý đem một món đồ cổ còn lại của gia tộc đưa cho Loan Băng Lợi, mong tìm được một chỗ an thân.
Tổ tiên của Đường Duy Hiên làm nghề trộm mộ, nên cũng có lưu lại một ít gia sản, thế nhưng mà cha của hắn là người phá của, bản thân hắn cũng là một kẻ phá của, qua nhiều năm như vậy, tài sản trong nhà đã bán không còn một mảnh. Đồ cổ có thể bán cũng không còn lại mấy món, cho nên Đường Duy Hiên đành phải làm lại nghề của tổ tiên, cũng làm kẻ trộm mộ. Bất quá, thời nay, muốn trộm mộ cũng không phải là chuyện dễ dàng, hơn nữa hắn vốn là Hoa Hoa Công Tử, làm sao chịu được khổ cực. Cho nên, đa phân thời gian hắn chỉ đi ăn trộm vặt.
"Nhị thiếu gia, làm sao vậy?" Nhìn thấy bộ dạng của Diệp Khiêm, Chu Nguyên có chút kinh ngạc hỏi.
"Theo mày thì những lời mà Hổ Đông Bắc đã nói là thật hay giả?" Diệp Khiêm hỏi. Bởi vì cái gọi là người ngoài cuộc tỉnh táo người trong cuộc u mê, có lẽ Chu Nguyên có thể đưa ra một đề nghị tốt cũng không chừng.
"Nhìn không ra, chẳng qua nếu như dựa theo tính cách của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi mà phỏng đoán, hắn hẳn là biết một chút nội tình." Chu nguyên nói.
Hít thật sâu một hơi, Diệp Khiêm nói: "Hiện tại, tao không tin những lời của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi cùng Hắc Quả Phụ Cơ Văn đã nói, dù sao cả hai đều không phải là người của mình, chuyện này còn cần chúng ta phải tự điều tra a."
Sau khi trở lại khách sạn, Diệp Khiêm liên hệ với nhân viên cơ quan tình báo Nanh Sói. Không bao lâu, người nọ liền đi tới căn phòng của Diệp Khiêm, cung kính kêu một tiếng "Lão đại".
Diệp Khiêm cùng Chu Nguyên ở hai căn phòng khác nhau, dù sao đây cũng là chuyện của Nanh Sói, Diệp Khiêm cũng không muốn cho Chu Nguyên biết quá nhiều. Mà nhân viên cơ quan tình báo càng không thể để lộ.