Siêu Cấp Binh Vương

Chương 433 : Giao Dịch Với Lâm Phong

Ngày đăng: 22:13 07/03/21


Sau trận đại chiến lần trước giữa ba người tại thành phố Thượng Hải, thì Lâm Phong cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đều đã ra đi. Trận đại chiến kia, ngoại trừ ba người bọn họ thì không có ai biết nó có kết quả như thế nào.



Quan hệ giữa ba người rất huyền diệu, không thể phải là bạn bè, cũng không phải là địch nhân. Tuy là lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Phong, nhưng Diệp Khiêm vẫn xem hắn là người bạn tri kỷ. Tuy nói là bằng hữu, nhưng không biết lúc nào bọn họ sẽ chém giết lẫn nhau; tuy là địch nhân, nhưng bọn họ vẫn có thể vui vẻ trò chuyện với nhau giống như những người bạn thân.



Ngày đó, sau khi Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe rời khỏi. Lâm Phong cùng Diệp Khiêm lại tìm một nhà quán ăn ngồi một chút, lúc ấy Lâm Phong cũng không nói gì nhiều, chỉ đưa cho Diệp Khiêm một tấm danh thiếp. Trên tấm danh thiếp chỉ có tên và số điện thoại của hắn. Lâm Phong nói với Diệp Khiêm: "Về sau nếu có chuyện gì cần giúp thì nhớ tìm hắn, hắn sẽ giảm giá cho Diệp Khiêm 20%!"



Diệp Khiêm có chút nở nụ cười, đem danh thiếp bỏ vào trong túi quần. Diệp Khiêm biết rõ ý nghĩ của Lâm Phong, hắn đây là đang cố ý trợ giúp Diệp Khiêm, hoặc có thể nói là hắn hi vọng Diệp Khiêm càng thêm cường đại, có như vậy Diệp Khiêm mới có thể trở thành đối thủ của hắn. Cao thủ rất tịch mịch a!!!



Sau khi nghe được câu trả lời của Lâm Phong, Diệp Khiêm cũng không khỏi sửng sốt một chút, thật không ngờ hắn cũng đang ở Đông Bắc. Ha ha cười cười, Diệp Khiêm nói: "Lời anh Lâm nói lần trước có còn tính không?"



"Tính toán, đương nhiên tính toán, như thế nào? Anh Diệp muốn thuê tôi làm gì hả?" Lâm Phong vừa cười vừa nói.



"Một vụ mua bán lớn, có hứng thú hay không?" Diệp Khiêm nói.



"Không phải là Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi chứ?" Lâm Phong thản nhiên nói. Hắn đang ở Đông Bắc, tự nhiên đối với chuyện này rõ như lòng bàn tay. Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi sở tác sở vi, hắn tự nhiên cũng hết sức rõ ràng. Tuy Thất Sát không phải là một tổ chức sát thủ chuyên bán mạng vì tiền, nhưng họ vẫn cần làm sinh ý để có thể đảm bảo phúc lợi cho từng thành viên trong tổ chức. Tuy Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi là người bất trung bất hiếu bất nhân bất nghĩa, nhưng nếu như không có người thuê bọn họ giải quyết hắn thì Lâm Phong cũng sẽ không giết hắn. Về phần giá cả như thế nào, thì chính là sự thỏa thuận giữa hai bên.





Những người khách trong khách sạn nghe thấy tiếng âm ĩ nên đi từ trong phòng ra, trông thấy một màn này, liền cuống quít lui vào trong phòng, khóa cửa lại. Bất quá, vẫn có kẻ có số mệnh đen đủi, chỉ thấy một gã đầu trọc mập mạp đang choàng khăn tắm quanh thân, hắn vừa mở cửa phòng, liền mắng nói: "Con mịa mày, đang sủa clgt, Đcm!"



Sau khi hắn nhìn rõ hiện trường, bị hù đến nổi kêu to một tiếng "Má ơi", sau đó muốn đóng cửa phòng lại. Đáng tiếc hắn đã chậm một bước, tên nhóc tóc vàng đang không có nơi phát tiết nỗi sợ hãi, thì có người đưa đến trước mặt, đẩy cửa phòng ra, nói: "Mắng tiếp a, mày không phải vừa rồi mắng rất hung ác sao, đcm, tao nhìn thấy mày cũng không phải là thứ tốt gì." Nói xong, cũng không để ý đến gã đầu trọc mập đang cầu xin tha thứ, liền chém cho hắn mấy đao. Gã đầu trọc mập mạp ngã xuống nằm trong vũng máu, sau đó lại nghe tiếng la thét của một cô gái vang lên ở trong phòng.



"Ai đang la hét, wow, có chuyện gì mà náo nhiệt vậy." Lúc này, một gã thanh niên lảo đảo từ trong thang máy đi ra, thản nhiên nói. Dáng người của hắn thon gầy, làn da trắng nõn, có vẻ đẹp âm nhu, không phải thủ lĩnh Thất Sát Lâm Phong thì còn có thể là ai.



"Nơi đây không có chuyện của mày, mau cút nhanh lên, Cút." Tên nhóc tóc vàng quơ quơ thanh mã tấu trong tay, nói, "Mày tốt nhất là không báo cảnh sát, nếu không đừng trách tao không khách khí." Kỳ thật, Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi cũng đã sớm đánh tiếng với người bên cục cảnh sát rồi, nên mới có chuyện đánh nhau lâu như vậy mà vẫn không thấy một gã cảnh sát nào xuất hiện.



Diệp Khiêm cũng nhìn thấy Lâm Phong, vội vàng kêu lên: "Anh Lâm giúp một việc, xử lý tên nhóc tóc vàng kia giùm tôi."



"Chuyện này cũng xem là nhiệm vụ sao? Nếu như đồng ý thì tôi sẽ nói giá cả." Lâm Phong nói.



Diệp Khiêm bất đắc dĩ cười cười, nói: "Tính toán, chuyện này xem như là giao dịch đầu tiên giữa hai chúng ta. Anh Lâm cứ tùy tiện ra giá là được."



"Anh Diệp cứ đứng xem là được ah." Lâm Phong ha ha cười cười, ánh mắt chuyển hướng về phía tên nhóc tóc vàng. Tên nhóc tóc vàng sau khi nghe được lời đối thoại của hai người, liền biết hai người là cùng một bọn rồi, tên nhóc tóc vàng cũng không nhiều lời vung mã tấu hướng Lâm Phong chém tới. Ánh mắt của Lâm Phong ngưng tụ, lạnh lùng hừ một tiếng, thân hình lóe lên, bắt lấy cánh tay của hắn dùng sức bẻ một cái, lập tức nghe thấy tiếng "Răng rắc", cánh tay của tên nhóc tóc vàng hoàn toàn bóp méo, hắn phát ra tiếng kêu thảm thiết giống như heo bị giết.