Siêu Cấp Binh Vương

Chương 514 : Nhân viên phục vụ kỳ quái

Ngày đăng: 22:16 07/03/21


Có chút cười cười, Diệp Khiêm nói: "Hắn đã phái người tới thành phố Thượng Hải, hơn nữa còn nghĩ biện pháp ngăn cản không cho tôi tới đây."



Hạ Băng không khỏi sững sờ, lập tức có chút cười nói: "Bất quá Hoa Kiệt cũng đánh giá mình quá cao rồi, hắn chẳng lẽ không biết thành phố Thượng Hải là địa bàn của anh Diệp sao? Quả thực là muốn chết nha."



"Ha ha, tôi nghĩ hắn cũng không biết quá nhiều về tôi. Bất quá hắn đã dám khiêu chiến tôi cùng Lý Tể Thiên, thì đã nói lên hắn có tự tin sẽ giành được chiến thắng, tôi rất thích người tự tin a." Trong ánh mắt cú Diệp Khiêm lộ ra chiến ý đầm đặc, hắn rất muốn nhìn ông trùm sòng bạc Hoa Kiệt này một chút, không biết Hoa Kiệt sẽ là loại người gì.



Đang khi nói chuyện, thì Lý Tể Thiên gọi điện thoại tới, hắn rất áy náy vì đã không thể đi đón Diệp Khiêm. Diệp Khiêm sau khi cùng hắn hàn huyên vài câu, liền cúp điện thoại. Nặng nhẹ, Diệp Khiêm cũng biết, bởi vì trung ương vừa mới ban hành công văn cấm cờ bạc dưới mọi hình thức, nên Lý Tể Thiên phải vội vàng thay đổi kế hoạch phát triển tại tỉnh Hải Nam, dù sao hắn cũng muốn đem toàn bộ tiền đã đầu tư lấy về.



Xe đến trước cửa ra vào một nhà hàng nổi tiếng ở thành phố Hải Khẩu liền ngừng lại, Hạ Băng vừa dẫn Diệp Khiêm vào trong nhà hàng, vừa nói: "Nhà hàng này là của Hoa Kiệt, tầng trệt là nơi dùng cơm của khách bình thường, lầu hai thì dành cho khách có chút thân phận hoặc là dùng để đãi tiệc, lầu ba là nơi Hoa Kiệt dùng để hội họp."



"Vậy chúng ta tới nơi này dùng cơm, có tính là khiêu khích hắn hay không?" Diệp Khiêm có chút cười cười hỏi.



Hạ Băng hơi sững sờ, lập tức ha ha cười nói: "Không tính, bây giờ chúng ta chỉ là khách đến ăn cơm mà thôi." Đặt một căn phòng, dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ, ba người đi lên lầu. Chỉ có điều, chuyện để cho Diệp Khiêm hiếu kỳ chính là, nhân viên phục vụ kia luôn vụng trộm nhìn hắn, trong ánh mắt có loại ý tứ rất kinh ngạc cùng mờ mịt, có chút để cho Diệp Khiêm nhìn không thấu.



Hết thảy chuyện này cũng không thể gạt được ánh mắt của Thanh Phong, lúc gọi món ăn, Thanh Phong ha ha vừa cười vừa nói: "Em gái, có phải em thích lão đại của chúng ta hay không?"





Ha ha cười cười, Diệp Khiêm nói: "Như vậy là tốt rồi."



Khoảng nữa tiếng sau, Thanh Phong từ bên ngoài đi vào phòng, nhìn Diệp Khiêm nhẹ gật đầu, sau đó đi đến vị trí của mình ngồi xuống, ha ha cười cười, nói: "Đồ ăn của khách sạn này cũng không biết có phải là có vấn đề hay không, làm hại tôi bị tiêu chảy."



"Có thể là do anh Thanh Phong vừa mới tới tỉnh Hải Nam, cho nên không quen khí hậu a." Hạ Băng cười cười xấu hổ, nói. Đối với sự thô tục của Thanh Phong, hắn thật sự có chút bất đắc dĩ. Hạ Băng là người tiếp nhận qua giáo dục cao cấp, tiếp xúc cũng phần lớn là người trong giới thượng lưu, bình thường lúc nói chuyện phiếm đều là đeo một bộ mặt nạ, lời nói văn vẻ hữu lễ.



"Ăn xong rồi, chúng ta đi thôi!" Diệp Khiêm lau miệng, đứng dậy nói.



"Anh Diệp có muốn đi ngắm cảnh đêm của thành phố Hải Khẩu không?" Hạ Băng hỏi.



"Không đi, ngồi máy bay một ngày có chút hơi mệt chút, hiện tại tôi muốn về khách sạn nghỉ ngơi. Dù sao còn có rất nhiều thời gian, hôm nào rãnh đi ngắm cảnh cũng không muộn. Bất quá đến lúc đó còn muốn phiền toái anh làm người dẫn đường ah, anh sẽ không để tâm chứ?" Diệp Khiêm nói.



"Đương nhiên sẽ không, có thể làm người dẫn đường cho anh Diệp chính là vinh hạnh của tôi." Hạ Băng nói ra, "Anh Diệp, mời!"



Lúc rời khỏi nhà hàng, Diệp Khiêm lơ đãng nhìn thoáng qua, phát hiện nữ nhân viên phục vụ kia vẫn còn vụng trộm nhìn hắn, sau khi phát hiện ánh mắt của hắn, nữ nhân viên phục vụ kia liền cuống quít cúi đầu. Bất quá, Diệp Khiêm lại nhìn cô nở nụ cười một chút, sau đó lên xe hướng khách sạn chạy tới.