Siêu Cấp Binh Vương

Chương 537 : Bài Trừ Tạp Chất

Ngày đăng: 22:17 07/03/21


Lấy điện thoại di động ra nhìn một chút, là số điện thoại của Hoa Kiệt, Diệp Khiêm không khỏi có chút nở nụ cười. Vừa rồi lúc tại câu lạc bộ, Hoa Kiệt xin Diệp Khiêm số điện thoại di động, Diệp Khiêm cũng không thể không đáp ứng, nếu không chẳng phải là rõ ràng cự tuyệt hợp tác với Hoa Kiệt sao, cho nên lúc ấy Diệp Khiêm đã cho hắn số điện thoại di động của mình. Không nghĩ tới là Diệp Khiêm vừa mới rời đi, thì hắn đã gọi điện thoại tới, không phải là Lôi Giang đối với hắn triển khai hành động gì chứ?



Sau khi bắt máy, Diệp Khiêm ha ha vừa cười vừa nói: "Hoa tổng, đã trễ thế như vậy còn gọi điện thoại cho tôi, có phải có việc gì gấp hay không?"



"Thật sự không có ý tứ, Diệp tiên sinh, đã quấy rầy cậu nghỉ ngơi." Hoa Kiệt nói, "Là như thế này, Trần Trung Khải vừa mới gọi điện thoại cho tôi, nói là lúc Lô Ba chuẩn bị mang tiền tới cho cậu thì bỗng nhiên bị người khác cướp mất. Cho nên, hắn hi vọng cậu có thư hắn thư thả vài ngày, để cho hắn có thời gian tìm lại số tiền kia."



Diệp Khiêm có chút nở nụ cười, ngay sau đó liền sâm lãnh nói: "Hoa tổng, ông không phải là đang nói giỡn với tôi chứ? Hoa tổng cũng là người trên đường, loại lời nói dối này mà ông cũng tin tưởng sao? Hắn đường đường là cục trưởng cục công an thành phố Hải Khẩu, sẽ có kẻ nào không muốn sống mà dám đi cướp tiền của hắn sao."



"Vừa rồi tôi cũng nói y như vậy, còn hung hăng giáo huấn hắn một trận. Bất quá, hắn dù sao cũng là cục trưởng cục công an thành phố Hải Khẩu, tôi ít nhiều gì cũng phải bán cho hắn vài phần mặt mũi, cũng không thể đem hắn bức quá phận, nếu không đối với hắn đối với tôi cũng không tốt. Diệp tiên sinh, cậu thấy thế nào?" Hoa Kiệt nói, "Nếu không thì như vậy đi, tôi sẽ giúp hắn trả tiền cho cậu trước, sau đó chờ khi hắn thu hồi lại số tiền kia thì đem tiền trả lại cho tôi, cậu thấy như vậy được không?."



Hoa Kiệt đương nhiên không có hảo tâm như vậy rồi, Hoa Kiệt cùng Trần Trung Khải cũng không phải là lần đầu tiên liên hệ, hơn 40 vạn đối với Trần Trung Khải mà nói chỉ là con số nhỏ hắn hoàn toàn có thế lấy ra, cho nên Hoa Kiệt cam tâm tình nguyện làm người tốt một lần. Đương nhiên, Hoa Kiệt cũng không sợ Trần Trung Khải quỵt nợ, người nhà của hắn đều ở tại thành phố Hải Khẩu, muốn chạy cũng chạy không thoát ah. Huống chi, Trần Trung Khải có lẽ cũng không vì hơn 400 vạn mà chạy trốn a? Tiền không có thì còn có thể lại kiếm được, chỉ cần hắn còn là cục trưởng cục công an, thì sẽ rất dễ dàng kiếm lại số tiền đã mất.







Thanh Phong cười hắc hắc, cuống quít nói: "Em biết ngay, đi theo lão đại làm việc chỗ tốt sẽ có rất nhiều a. Lúc ở Đài Loan nào có tốt như vậy, trên người của em còn chưa có khi nào có hơn 200 vạn a, có số tiền này thì em cũng có thể nói chuyện lớn tiếng được rồi."



Diệp Khiêm trợn tròn mắt, nói: "Mịa, số tiền này là cho mày dùng hợp lý, không phải cho mày đi khoe khoang. Còn có, mày hãy đi tới chỗ Hoa Kiệt, tối hôm qua hắn có gọi điện thoại cho tao, hắn nói hắn sẽ thay Trần Trung Khải trả 425 vạn trước, cho nên mày hãy tới nhà hắn lấy tiền. Đúng rồi, nhớ kỹ chớ cùng Hoa Kiệt nhiều lời, hắn là kẻ rất âm hiểm, nếu không cẩn thận thì hắn sẽ âm mày đó."



"Lão đại, anh cứ yên, cho tới bây giờ chỉ có em lừa gạt người khác, làm gì có ai có thể lừa gạt được em ah." Thanh Phong đắc ý nói.



Diệp Khiêm nhẹ gật đầu, không nói gì thêm. Điểm ấy Diệp Khiêm vẫn tin tưởng, Thanh Phong mặc dù có chút nhanh mồm nhanh miệng, nhưng cũng chính bởi vì như vậy, nên không có bao nhiêu người có thể lấy được tin tức hữu dụng gì từ trong miệng của hắn, hơn phân nửa đều là lời nói nhảm. Ngược lại, Thanh Phong có thể thông qua những lời nói nhảm của mình để hỏi thăm ra rất nhiều chuyện của người khác.



Lúc đi ngang qua một quán bán đồ ăn sáng, Diệp Khiêm tùy tiện vào ăn một chút, sau đó thuận tiện mua một chén cháo cùng hai lồng bánh bao hấp, rồi tiếp tục đi ô-tô hướng bệnh viện chạy tới.



Sau khi đưa Diệp Khiêm tời trước cổng bệnh viện, Thanh Phong liền đi ô-tô rời khỏi. Bất quá tại trước khi rời đi, Diệp Khiêm đã lấy ra một hai vạn từ trong vali để sau xe nhét vào trong túi của mình. Tuy Diệp Khiêm là người có tiền, bất quá hắn rất ít khi mang tiền mặt hơn phân nửa đều là thẻ tín dụng cùng chi phiếu. Có đôi khi tiền mặt vẫn dễ dàng sử dụng hơn một chút, không phải cái gì cũng có thể quét thẻ. Ví dụ như ngươi đi WC công cộng, cũng không thể yêu cầu quét thẻ a?