Siêu Cấp Binh Vương
Chương 62 : Kỳ Ngộ
Ngày đăng: 10:56 30/04/20
Nghe được Vương Bình nói như vậy, Lí Hạo trong nội tâm cũng an tâm một chút, tức giận nói: "Bọn hắn cũng hơi quá đáng, vậy mà vượt cấp trực tiếp đối với khu phân cục hạ mệnh lệnh, đem ta hoàn toàn mơ mơ màng màng. Vương phó bí thư, ngươi cảm thấy chuyện này ai có khả năng làm lớn nhất?"
"Ta cũng không phải rỏ ràng." Vương Bình nói, "Theo như ngươi vừa nói, Diệp Khiêm mới về nước vài ngày, hơn nữa hắn cũng không phải người trong quan trường, hiển nhiên mục đích của đối phương không phải là vì đả kích ta và ngươi, mà là cừu hận cá nhân. Chỉ cần biết Diệp Khiêm gần đây cùng ai từng có quan hệ, như vậy mọi chuyện sẽ rỏ rất nhiều."
Lí Hạo đứng lên, nói: "Ta liền đi thăm dò!"
Vương Bình phất phất tay ý bảo hắn ngồi xuống, nói tiếp: "Ngươi gấp gáp như vậy cũng không được gì. Ta hôm nay gọi ngươi tới mục đích là muốn hiểu rõ một chút chuyện của Diệp Khiêm, hai là buổi sáng hôm nay lúc ta rời giường phát hiện một kiện đồ vật bày ở trên đầu tủ phòng ngủ của ta."
"Đó là cái gì?" Lí Hạo kinh ngạc hỏi.
Vương Bình đem hồ sơ trên bàn trà đưa tới, nói: "Là những thứ này." Lí Hạo tiếp nhận nhìn thoáng qua, không khỏi kinh ngạc không thôi, Vương Bình nói tiếp: "Trong này ghi lại chứng cứ tham ô nhận hối lộ của Âu Dương Thành những năm làm phó bí thư thị ủy."
"Là người nào đưa tới?" Lí Hạo hỏi.
Sáng sớm hôm sau, Vương Vũ rời giường rất sớm, liền điểm tâm cũng không ăn, lái xe hướng cục cảnh sát chạy tới. Nàng cũng không phải là Tần Nguyệt, nên không thể khoa trương lái siêu xe, hơn nữa phụ thân lại là phó bí thư thị ủy, quá rêu rao đối với ai cũng không tốt.
Nhớ tới Tần Nguyệt, Vương Vũ một bụng biệt khuất, ngực sân bay vậy mà cũng dám cùng nàng tranh đoạt Diệp Khiêm. Chỉ là, Vương Vũ như thế nào cũng nghĩ không thông, Tần Nguyệt được gọi là Băng mỹ nhân của thành phố Thượng Hải, tại sao lại biết Diệp Khiêm, lại thế nào mà trở thành bạn gái của Diệp Khiêm. Trong nội tâm càng tức giận, Tần Nguyệt bình thường giả trang một bộ dáng băng sơn vạn năm, nguyên lai thực chất bên trong cũng là dâm nữ a.
Lúc đi ngang qua quán bán đồ ăn sáng, Vương Vũ tự hỏi có nên mua cho Diệp Khiêm một chút đồ ăn sáng. Cân nhắc thật lâu, Vương Vũ rốt cục vẫn phải quyết định không mua, một là nàng không muốn làm cho đồng sự trong cục cảnh sát nói này nói kia, thứ hai cũng không muốn lại để cho đồ lưu manh kia đắc ý. Chuyện tối hôm qua trong phòng thẩm vấn đã làm cho nàng thật mất mặt rồi, nếu như mình lại mua cho đồ ắn sáng cho hắn chẳng phải là làm hắn càng thêm đắc ý.
Vương Vũ cũng không rõ, trong lòng mình rõ ràng là rất chán ghét hắn, thế nhưng mà vì cái gì lúc nghe được hắn gặp chuyện không may, vậy mà lại lo lắng như vậy? Chính mình chẳng lẽ thật sự là thích hắn? Không có khả năng, chính mình như thế nào sẽ thích một tên lưu manh như vậy?
Trên đường đi, Vương Vũ suy nghĩ miên man, bất tri bất giác đã đến cục cảnh sát. Sau khi xe dừng lại, Vương Vũ sửa sang lại một chút suy nghĩ của mình, hướng trong cục cảnh sát đi đến. Bởi vì thời gian còn sớm, trong cục cảnh sát rất nhiều đồng sự cũng còn chưa đến, Vương Vũ cùng cảnh sát trực ban chào hỏi một tiếng, liền đi tới trước bàn làm việc của mình mở ra hồ sơ cẩn thận chải vuốt bản án của Diệp Khiêm.
Không bao lâu, cục cảnh sát đồng sự lục tục ngo ngoe đi đến, chỉ thấy cảnh sát trực ban đi đến bên ngươi cục trưởng Hồ Dược nói vài câu, Hồ Dược lập tức chấn động, kêu lên: "Cái gì? Phạm nhân chạy trốn? Vương Vũ, nhanh, gọi tất cả mọi người lập tức đuổi bắt nghi phạm."
Vương Vũ mê hoặc đứng lên, hỏi: "Cục trưởng, đã phát sinh chuyện gì?"**