Siêu Cấp Binh Vương

Chương 77 : Vũ Hội (2)

Ngày đăng: 10:56 30/04/20


Làm xong thủ tục mua bán, Ngụy Thành Long liền trở lại hội trường vũ hội. Khi thấy Tần Nguyệt lẳng lặng ngồi trong góc, Ngụy Thành Long cuống quít đi tới.



"Tần Nguyệt, tại sao không đi khiêu vũ?" Ngụy Thành Long lúc đi đến bên người Tần Nguyệt, hung hăng trợn mắt nhìn Diệp Khiêm, sau đó nói với Tần Nguyệt.



Diệp Khiêm không có chút nào để ý, nhàn nhã uống lấy rượu đỏ trong tay, thỉnh thoảng miệng chậc chậc một chút, phảng phất căn bản cũng không có trông thấy ánh mắt cừu hận của Ngụy Thành Long.



"Không muốn nhảy." Tần Nguyệt lạnh lùng nói.



"Ngụy đại thiếu gia, muốn cùng Nguyệt tỷ tỷ khiêu vũ à? Vậy thì phải xem biểu hiện của ngươi nha." Triệu Nhã có chút nở nụ cười nói. Tần Nguyệt quay đầu hung hăng trợn mắt nhìn Triệu Nhã, hiển nhiên là muốn ngăn cản nha đầu kia nói tiếp. Bất quá Triệu Nhã nha đầu kia làm một bộ dáng không phát hiện, ánh mắt căn bản là không nhìn Tần Nguyệt.



Ngụy Thành Long tự nhiên cũng nhận thức Triệu Nhã, biết rỏ nàng là khuê mật của Tần Nguyệt, nếu như mình muốn theo đuổi Tần Nguyệt thật đúng là cần tiểu nha đầu này hỗ trợ. Ngụy Thành Long nịnh nọt nở nụ cười, nói: "Kính xin Triệu tiểu thư chỉ giáo!"



Triệu Nhã cũng không có hảo tâm muốn đi trợ giúp Ngụy Thành Long theo đuổi Tần Nguyệt, nàng chỉ là không quen nhìn Diệp Khiêm, cho nên muốn lợi dụng Ngụy Thành Long chỉnh Diệp Khiêm mà thôi."Vậy ngươi nghe cho kỹ ah. Nguyệt tỷ tỷ chẳng những là đệ nhất mỹ nữ thành phố Thượng Hải của chúng ta, hơn nữa cũng là đệ nhất tài nữ, cầm kỳ thư họa không chỗ nào không tinh, cho nên ngươi muốn mời Nguyệt tỷ tỷ khiêu vũ cần phải ở phương diện này hạ công phu. Rồi, ở chỗ đó không phải có đàn dương cầm sao, không bằng ngươi cùng tiểu tử này so thử một chút, ai đàn tốt thì có vinh hạnh cùng Nguyệt tỷ tỷ khiêu vũ một bài, như thế nào?" Triệu Nhã vẻ mặt nở nụ cười xấu xa, vừa nói vừa nhìn Diệp Khiêm. Hiển nhiên nàng cho rằng như Diệp Khiêm lưu manh như vậy thì làm sao biết đàn dương cầm.




"Đánh cuộc thì đánh cuộc, đợi tí nữa thua ngươi cũng không nên khóc nhè." Diệp Khiêm nói.



"Ngươi mới khóc nhè." Triệu Nhã nói, "Ngụy đại thiếu gia, ngươi cũng đừng làm cho Nguyệt tỷ tỷ thất vọng nha."



"Triệu tiểu thư xin yên tâm, tuy ta không phải là đại sư đàn dương cầm, thế nhưng mà cùng hắn so sánh, ta thắng chắc mười phần ah." Ngụy Thành Long đắc ý nói.



Trong cả quá trình, Hồ Hội vẫn luôn mỉm cười nhìn bọn hắn, một câu cũng không có nói. Lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Khiêm, Hồ Hội đã đối với hắn tràn ngập tò mò, nàng rất muốn biết Diệp Khiêm đến cùng có mị lực gì, lại có thể để cho Tần Nguyệt giống như rất có hảo cảm. Kỳ thật, lúc ở nhà, nàng cũng nghe Triệu Nhã nhắc tới Diệp Khiêm vô số lần, rất là kinh ngạc người nam nhân này nếu là vị hôn phu, của Triệu Nhã vì sao lại cùng Tần Nguyệt ở cùng một chỗ? Cho nên, từ lúc đấu giá hội đến bây giờ, Hồ Hội một mực đều không có nói gì, trên cơ bản đều là cẩn thận quan sát nhất cử nhất động cảu Diệp Khiêm, hi vọng có thể từ nhất cử nhất động của Diệp Khiêm tìm ra một chút sơ hở nào đó.



"Ai lên trước?" Ngụy Thành Long hỏi.



"Ta trước a!" Diệp Khiêm buông chén rượu trong tay, chậm rãi đứng lên. Hắn cũng không có nghĩ đàn trước là thiệt thòi, Diệp Khiêm tuy chưa tính là nhân vật đại trí tuệ, nhưng ý đồ xấu thì rất nhiều. Lúc Ngụy Thành Long hướng hắn khiêu chiến, Diệp Khiêm kỳ thật cũng đã sớm nghĩ kỹ đối sách.