Siêu Cấp Cường Giả
Chương 131 : Nói cho tao biết, mày muốn chết như thế nào?
Ngày đăng: 01:50 20/04/20
Lúc chạng vạng tối, ánh trời chiều bắt đầu tắt.
Đây là một dãy núi nằm giữa Đông Hải và Hàng Châu.
Dưới chân núi, xuất hiện gần một trăm chiếc xe cảnh sát, ngoài ra còn có vài chiếc Limousine, và năm chiếc Audi A6.
Trong đó có ba chiếc là mang theo giấy phép thị ủy Đông Hải, hai chiếc còn lại có của cục công an.
- Nhiều cảnh sát như vậy lại để Khuynh Nhan bị bắt, hơn nữa lại để đám bắt cóc kia chui vào rừng, các ngươi đều là thứ biết ăn mà không biết làm.
Dưới ánh trời chiều, một người luôn ôn hòa như Tương Cương, trong nháy mắt đã gào thét vào mặt mấy tên lãnh đạo của cục công an.
Đối mặt với lời gầm thét ấy, ngay cả nhân vật số một ở Đông Hải cũng không có chút phẫn nộ, nếu có thì cũng chính là tự trách.
Sau khi Mộ Khuynh Nhan bị bắt bóc, trước tiên cục công an Đông Hải đã phái ra hơn một trăm xe để đuổi theo chiếc xe Benz kia, đuổi theo gần 20" rồi ngăn chăn được, bất quá trong xe lại không có một người.
Sau đó, cục trưởng cục công an Đông Hải liền ra lệnh kiểm tra tại các giao lộ.
Không thể không nói,. Quyết định của hắn đã có tác dụng rất lớn, thông qua kiểm tra thì rất nhanh đã biết được tên bắt cóc kia còn có thêm ba gã đồng lõa.
Về sau, bởi vì trong tay có con tin nên 4 gã bắt cóc đã bỏ chạy, hướng về phía chân núi chạy vào, còn cảnh sát thì đánh phải bao vây ở bên ngoài.
- Tương tiên sinh, xin cứ yên tâm, chúng ta cam đoan sẽ giải cứu được Mộ tiêu thử.
Người đứng đầu cục công an Đông Hải liền khẳng định.
Thân là người đứng đầu của cục công an Đông Hải thì bây giờ đứng trước mặt của Tương Cương, hắn không dám lộ ra bộ dạng tự cao tự đại.
- Chỉ hy vọng là thế.
Khuôn mặt Tương Cương lộ ra âm trầm, dọa người.
- Triệu cục trưởng, chủ tịch tập đoàn Thiên Tường, Liễu tiễu thư muốn đến đây.
Một gã cảnh sát đến báo cáo.
- Mời nàng lại đây.
Hắn rất rõ thân phận sau lưng của Liễu Nguyệt hơn nữa tập đoàn Thiên Tường lại chịu trách nhiệm về việc biểu diễn của Mộ Khuynh Nhan, cho nên hắn đành phải để Liễu Nguyệt đến đây.
Rất nhanh, xe của Liễu Nguyệt đã chạy tới.
Khi nói chuyện, Tôn Vệ Đông chậm rãi giơ súng lên, cố gắng làm ra một tư thế nhắm bắn:
- Vĩnh biệt, hài tử.
" Pằng"
Tiếng súng vang lên.
Chẳng qua…
Lại không có bắn trúng Bùi Đông Lai.
Dưới ánh trời chiều, Bùi Đông Lai biến mất.
Giống như chưa từng xuất hiện, biến mất rồi.
- Gì?
Tôn Vệ Đông há to mồm, vẻ mặt lộ ra vẻ khó tin.
Hắn xuất thân từ đại viện bộ đội cho nên đối với súng thì hắn cũng không có xa lạ gì, ngược lại hắn là một thành viên Vip trong một clb bắn súng có tiếng ở Đông Hải, thuật bắn súng của hắn còn ngưu bài hơn một tên cảnh sát bình thường.
Mà hiện giờ, hắn lại bắn không trúng Bùi Đông Lai.
Điều này làm cho hắn hoài nghi mình có phải là xuất hiện ảo giác hay không?
Ảo giác sao?
- Súng không phải là thứ mà chúng mày dùng để chơi đùa.
Dưới ánh trời chiều, Bùi Đông Lai xuất hiện quỷ mị, hắn đem khẩu P-210 chĩa ngay vào đầu của Tôn Vệ Đông, mở miệng nói:
- Nói cho tao biết, mày muốn chết như thế nào?
="5">Vì nhiều lý do kỹ thuật( nhà có chuyện) nên bộ truyện có thể dừng một thơi gian, vài ngày nữa khi hết bận thì mình sẽ làm một quả boom nho nhỏ để gọi là SR là anh em.... Hy vọng mọi người hiểu cho và thông cảm
Tài sản của G
thuật( nhà có chuyện) nên bộ truyện có thể dừng một thơi gian, vài ngày nữa khi hết bận thì mình sẽ làm một quả boom nho nhỏ để gọi là SR là anh em.... Hy vọng mọi người hiểu cho và thông cảm