Siêu Cấp Cường Giả

Chương 145 : Ác giả ác báo

Ngày đăng: 01:50 20/04/20


Ngoại trừ Bùi Đông Lai, những người khác nghe được câu nói của Trần Anh "Ông đã muốn chết, ta sẽ thành toàn cho ông!" đều nghĩ đến việc Trần Anh sẽ như mới nãy, sẽ vung tay đánh.



Lúc này, mắt thấy Trần Anh không có động thủ mà lấy từ trong túi ra một chiếc di động Nokia kiểu cũ, phòng hội nghị liền yên tĩnh trở lại, nhóm người Tôn Tường Vân ngạc nhiên ngơ ngác nhìn.



Nàng ta lại muốn làm gì nữa đây??



Bên ngoài thì sửng sốt, trong lòng lại thầm hỏi.



Riêng Bùi Đông Lai lại không vậy.



Bời vì, di động đó là của hắn do Qua Tử mua cho, mà việc Trần Anh lấy ra thế này là bởi do hắn cùng Trần Anh thương lượng từ trước.



Ngay sau đó.



Trong phòng khi mà mọi người đang dò xét từng cử chỉ nhỏ của Trần Anh thì nàng mặt không biểu tình mở một đoạn ghi âm.



- Hắc, tiểu tạp chủng, vốn ta nghĩ bắt được ngươi phải tốn chút công phu, không ngờ mày không an phận mà tự đẫn xác tới đây.



Ghi âm mở ra, giọng nói của Tôn Vệ Đông đang đắc ý nhất thời vang to truyền vào tai mỗi người.



Bá!!



Tôn Tường Vân lắng nghe một chút âm thanh từ điện thoại phát ra liền sững người, giọng nói đó đích thật là của Tôn Vệ Đông.



Bên kia, cho dù hồ đồ cỡ nào Trương Phong cũng nghe ra giọng nói đó của ai, khi đó mắt mũi đang nóng đỏ liền tròn xoe ngơ ngẩn!



Sau đó, không đợi Tôn Tường Vân cùng Trương Phong định thần lại, giọng nói Tôn Vệ Đông lại vang lên.



- Tiểu tạp chủng, tao thật sự rất tò mò, tới hiện tại, mày dựa vào cái gì có thể bảo trì bình tĩnh như thế?



- Ai u, ngươi xem trí nhớ ta đây, thiếu chút nữa đã quên rồi - Hạ Y Na đã nói với tao, mày chẳng những cùng Liễu Nguyệt quan hệ không tầm thường, lại cùng có quan hệ với Quý Hồng. Ân, nói vậy, mày dựa vào chính là Liễu Nguyệt cùng Quý Hồng a?



- Tiểu tạp chủng, tao cho mày biết, bầu trời này không phải chỉ có Liễu Nguyệt hay Quế Hồng, lão tử hôm nay chính là trời, mạng của mày, ta đã lấy.



Nghe được nhưng lời đó có nhắc tới mình, vẻ mặt Hạ Y Na kinh ngạc rồi nháy mắt nhớ tới điều gì, kìm lòng không được liền la lớn:



- Đây là giọng nói của Tôn Vệ Đông!



Bá!!



Nương theo câu buộc miệng của Hạ Y Na, mọi người đều hiểu ra. Không hẹn mà cùng đem ánh mắt nhìn về phía Tôn Tường Vân.



Dưới ánh đèn, trên mặt Tôn Tường Vân giờ không còn tìm được vẻ tức giận, thay vào đó là sự sợ hãi!
Mắt thấy đám người Cung Minh thời khắc mấu chốt chẳng những cực lực phủi sạch quan hệ, còn muốn bỏ đá xuống giếng, Tôn Tường Vân tức giận cả người run lên, lại phun ra một ngụm máu tươi đỏ tươi.



Trần Anh thấy thế, không nói gì, mà lại đưa điện thoại trả cho Bùi Đông Lai.



"Hô... Hô..."



Thấy như thế, hơi thở Tôn Tường Vân càng trở nên dồn dập, sắc mặt càng trở nên tái nhợt vài phần hắn gắt gao nhìn chằm chằm Bùi Đông Lai, nói cứng nhưng thật không có lực gì:



- Tiểu.. tiểu tử, mày giỏi lắm!



Nhìn Tôn Tường Vân bộ dạng không cam lòng, Bùi Đông Lai không muốn mở miệng nói gì.



Đoạn ghi âm này ghi lại cảnh Tôn Vệ Đông muốn giết hắn,hắn đã sao lại, sở dĩ làm như vậy, do chuẩn bị vào điều xấu nhất, chuẩn bị hậu chước ở sau.



Mà sau khi gặp gỡ rồi nói chuyện với Trần Anh, dùng đọan ghi âm này chứng minh.



Lúc ấy, Trần Anh nghe xong đoạn ghi âm này, chẳng những muốn trừng trị Tôn Vệ Đông, mà còn sợ bằng chứng này bị hủy, nên tạm thời bảo quản cho Bùi Đông Lai. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn



Mà giờ đây, đoạn ghi âm này chính là ác mộng của Tôn Tường Vân!



Mắt thấy Bùi Đông Lai không lên tiếng, Tôn Tường Vân biểu tình vẻ mặt không cam lòng!



Bởi vì, hắn chẳng những nhìn ra đoạn ghi âm này là do Bùi Đông Lai cung cấp, hơn nữa vừa rồi màn động thủ của Bùi Đông Lai trong phòng, khiến lý trí hay trực giác đều nói cho hắn biết, nhi tử Tôn Vệ Đông của hắn chắc chắn không phải do cường đạo giết, mà chết trong tay Bùi Đông Lai!



Nhưng cho dù thế..



Hắn biết rõ, chuyện tới bây giờ, cho dù hắn có một vạn cái miệng cũng không thể nói được, chẳng ai thèm tin tưởng hắn!



Loại ủy khuất này, thật tức giận, so ra bị một dao đâm vào tim còn thoải mái hơn!



Giờ khắc này, hắn quên mới lúc trước hắn dùng quân quyền ngậm máu phun người, nói Bùi Đông Lai lén lút đả thương, làm hại chết Tôn Vệ Đông và thêm mười người; muốn bắt Bùi Đông Lai lên Tòa Án Quân Sự thì khi đó Bùi Đông Lai thật biệt khuất cùng bất lực!!



Chính là..



Đối mặt với cường quyền kia.



Thiếu niên chỉ lẳng lặng đứng im, cắn rằng mà chờ Trần Anh mang đòn sát thủ ra.



Ác giả ác báo.



Tôn Tường Vân rớt vào vực sâu!