Siêu Cấp Cường Giả
Chương 153 : Tự cho là đúng
Ngày đăng: 01:50 20/04/20
Thời gian như cát chảy, lặng lẽ trôi qua.
Quân huấn nhanh chóng kết thúc,sinh viên năm thứ nhất chính thức trở về trường đại học, các tân sinh viên cũng đã nhanh chóng hòa nhập với cuộc sống sa đọa thời đại học.
Không như cuộc sống đơn thuần ở cấp 3, Đại học là một cuộc sống muôn màu muôn vẻ, đầu tiên là tiệc chiêu đãi sinh viên mới đây là mồi lửa đầu tiên kích thích tinh thần họ làm cho họ có thể tận tình thưởng thức thuộc về nhiệt huyết thanh xuân của chính mình.
Đối với sinh viên năm thứ nhất của ĐH Đông Hải nghị luận sôi nổi ngoài tiệc chiêu đãi tân sinh viên sắp tới làm cho bọn họ hưng phấn còn có việc siêu sao Mộ Khuynh Nhan tổ chức biểu diễn ở trường học.
- Đám bán vé quá ghê tởm.
- Đúng, bọn chúng đem giá vé đẩy lên gấp mười lần, hiện tại kể cả mày có tiền cũng không mua được vé.
- Vốn cho là quân huấn xong còn có cơ hội để coi biểu diễn, xem ra đành thất vọng trở về, vẫn không thể trực tiếp nhìn thấy nhan sắc nữ thần, thật là thương tâm a.
Sân trường, mấy tên fan ruột của Mộ Khuynh Nhan đang thảo luận việc tối nay Mộ Khuynh Nhan ở nhà thi đấu Đông Hải tổ chức biểu diễn, mọi người dều đang than thở. Bởi vì Mộ Khuynh Nhan quyết định tiếp tục biểu diễn tại Đông Hải, làm cho các fan rất là cảm động, vé vào cửa còn tranh đoạt hơn là vé tàu về Tết.
Ở tình trạng này không phải kẻ có tiền có thế, thì chắc chắn không có vé vào cửa.
- Xem ra trải qua việc bị bắt cóc, danh khí của Khuynh Nhan càng ngày càng nổi a.
Bên tai vang lên những tiếng nói chuyện, trong đầu hiện ra mấy ngày trước Mộ Khuynh Nhan cho mình cùng Đông Phương Lãnh Vũ, Đông Phương Uyển Nhi ưu đãi, Bùi Đông Lai trong lòng không khỏi thầm than một câu.
- Trương Bích Phàm, tên kia sao không nói với chú một câu nào a? Hắn không phải huynh đệ thất lạc của chú sao?
Trong lúc Bùi Đông Lai cảm thán, Ngô Vũ trạch nghe được một sinh viên nói chuyện nhịn không được hướng Trương Bích Phàm trêu ghẹo.
- Mộ Khuynh Nhan là nữ thần không phải là vật mà phàm nhân chúng ta có thể chạm vào.Cứ cho là có thể một lần nhìn thấy được nhan sắc của nàng thì thế nào?
Không hề tỏ ra không thoải mái Trương Bích Phàm không hề để ý Ngô Vũ Trạch trêu ghẹo mà còn bắt đầu truyền bá chân lí của hắn.
- Đúng rồi Đông Lai ngày đó chú cùng Mộ Khuynh Nhan bị bắt cóc, các người hẳn đã có cơ hội một mình ở chung một chỗ.
Mắt thấy Trương Bích Phàm bắt đầu thao thao bất tuyệt Ngô Vũ Trạch cảm thấy bắt đầu nhức đầu, hối hận vì chính mình đã khơi mào hắn nhanh chóng kiếm cớ đổi chủ đề:
- Đông Lai, hoạn nạn thấy chân tình a, theo lí thuyết ngươi cùng Mộ Khuynh Nhan trải qua hoạn nạn liền coi như là một bằng hữu a. Nàng chắc phải cho chú một vé khách quý đến xem nàng biểu diễn a?
- Sau khi ka cùng nàng được cảnh sát cứu ra xong liền mỗi người một ngả ngay cả một câu cũng chưa nói, cho dù nàng muốn mời ta cũng không có cơ hội.
Bùi Đông Lai thật không ngờ Ngô vũ Trạch có thể đem đề tài dời đến trên bản thân mình, cho nên đành phải nói dối.
Nghe Phương Thế Vinh nói vậy Mộ Khuynh Nhan Hơi xin lỗi nói:
- Cảm ơn hảo ý của Phương thiếu.
Trước sân khấu Phương Thế Vinh rất ngạc nhiên khi nghe được Mộ Khuynh Nhan nói.
- Vậy đợi sau khi kết thúc anh sẽ tặng cho em, thuận tiện mời em đi ăn vài món bình dân ở Đông Hải.
Vừa cảm thấy mất Phương Thế Vinh cũng biết nơi này là Đông Hải không phải là Hàng Chậu cho nên hắn không thể xông vào. Vì vậy, đành buông tha cho ý tưởng xông vào gặp Mộ Khuynh Nhan. Hắn tính toán đợi sau khi buổi biểu diễn kết thúc sẽ mời Mộ Khuynh Nhan đi ăn.
- Xin lỗi,Phương thiếu, đêm nay chỉ sợ ta không có thời gian
Mộ Khuynh Nhan uyển chuyển cự tuyệt.
- Vậy thì lần sau đi.
Phương Thế Vinh cố nén tức giận nói.
- Tốt.
Mộ Khuynh Nhan nói:
- Sắp phải lên sân khấu, ta cần phải chuẩn bị lần cuối, gặp lại.
- Chúc em biểu diễn thành công, gặp lại.
"Đô..., đô..., —."
Nói xong, nghe trong ống truyên ra âm thanh " Đô.. Đô" trong lòng Phương Thế Vinh vô cùng khó chịu, vẻ mặt âm trầm nói:
- Lại chảnh chó, lão tử sẽ cho cô mở rộng tầm mắt.
Có lẽ đoán được Phương Thế Vinh có thân phận không tầm thường. Cùng có thể sợ hãi nam tử toat ra một hơi thở nguy hiểm nên tên võ cảnh tuy rằng vô cùng tức giận nhưng không thể làm gì, chỉ có thể giữ im lặng trở về.
- Mộ Khuynh Nhan, cô trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của ta. Không qua bao lâu ta sẽ nói cha ta đi gặp Tưởng Cương để cầu hôn, đến lúc đó với thận phận của cha ta,Tường Cương nhất định sẽ không cự tuyệt.
Mắt thấy võ cảnh lui ra phía sau, Phương Thế Vinh nghĩ đến việc hợp tác với Quý Hồng thì khóe miệng nở ra nụ cười.