Siêu Cấp Cường Giả

Chương 193 : Đông Lai thượng vị ( 5 )

Ngày đăng: 01:51 20/04/20


Nàng nằm mơ cũng không ngờ rằng Bùi Đông Lai lại muốn thu phục nàng.



Điều này làm cho nàng trực tiếp bị sợ ngây người!



Nếu không phải nàng biết hành động tối hôm qua là do Bùi Đông Lai làm thì nàng nhất định cho rằng đầu của Bùi Đông Lai đã bị nhét đầy bã đậu.



Mặt Bùi Đông Lai vẫn không đổi sắc.



"Khanh khách..."



Vài giây sau, Quý Hồng nở nụ cười, nàng cười ngây ngốc khiến 2 ngọn núi hùng vĩ trước ngực rung lên, làm cho đám nam nhân xung quanh chú ý đến.



Bùi Đông Lai cũng không có ngắm nhìn, hắn mỉm cười hỏi:



- Quý lão bản, chẳng lẽ cô cho rằng việc này rất đáng cười sao?



- Đông Lai đệ đệ, ta cho rằng đây là việc buồn cười nhất mà ta đã từng nghe.



Nghe được Bùi Đông Lai hỏi như thế thì Quý Hồng liền ngưng cười, nàng nhìn chằm chằm vào Bùi Đông Lai:



- Đông Lai đệ đệ, từ sau khi ta đến Đông Hải thì có không biết bao nhiêu nam nhân muốn chinh phục ta, nhưng mà, tính đến trước mắt, còn chưa có ai làm được. Thật sự ta rất tò mò, dựa vào cái gì mà cậu nói ra những lời cuồng vọng như thế?



Nói tới đây, Quý Hồng dừng lại một chút, trong con ngươi hiện lên một tia hài hước:



- Chẳng lẽ chỉ bằng việc cậu đạt đến cảnh giới Ám Kình? Hoặc là chuyện giết Phương Chấn?



- Những việc này cũng đúng nhưng mà không phải là tất cả.



Bùi Đông Lai thản nhiên nói.



- Được rồi, vậy mời Đông Lai đệ đệ nói, tỷ tỷ xin mở tai lắng nghe.



Quý Hồng vẫn cười, nhưng mà trong nụ cười mang theo vẻ trào phúng cùng với vài phần tức giận.



- Giống như lời cô nói, đích thật là Phương Chấn đã chết trong tay của ta, đồng thời dựa vào việc ta hợp tác với Bạch Quốc Du để vặn ngã Tào Nghiễm Giang, hơn nữa lại đem Phương Hiểu Hồng đưa vào ngục.



Đối mặt với vẻ mặt hài hước của Quý Hồng, Bùi Đông Lai chậm rãi mở miệng, giọng nói không lớn nhưng cũng Quý Hồng nghe rõ.



Hợp tác với Bạch Quốc Du …



Nghe được những lời này thì nụ cười trên mặt Quý Hồng liền biến mất.



- Đồng dạng, ta còn có thể khiến Phương Hồng Cương thần phục ta, ta nghĩ, phía trên có Bạch Quốc Du thậm chí là có Bạch gia làm chỗ dựa, lại có Phương Hồng Cương bán mạng cho ta, ta muốn được những gì của Phương Chấn ở Hàng Hồ, cũng không phải là khó a?



Có lẽ là thấy được vẻ mặt khiếp sợ của Quý Hồng cho nên Bùi Đông Lai híp mắt cười, hỏi.
- Muốn động thủ ư?



Cảm nhận được sát ý của Quý Hồng, Bùi Đông Lai cũng không có sợ hãi.



- Xem ra ngươi không lo lắng ta sẽ động thủ đối với ngươi.



Sát ý trên người Quý Hồng càng lúc càng đậm:



- Chẳng lẽ người dạy võ cho ngươi không nói cho ngươi biết rằng cao thủ Ám Kình cũng phân ra mạnh, yếu sao?



- Đương nhiên là ta biết.



Bùi Đông Lai liền làm ra tư thế bất cứu lúc nào cũng có thể ứng chiến:



- Nhưng mà, lúc trước khi chưa đạt đến cảnh giới Ám Kình thì ta tin tưởng có thể trốn thoát khỏi tay cô, hiện giờ ta đã đạt tới cảnh giới Ánh Kình, cô cho rằng ta sẽ sợ sao? Cô không cần phải phí sực… căn bản cô không giết được ta.



Quý Hồng trầm mặc.



- Ta hy vọng cô hiểu được, nếu cô giết ta không chết, một khi ta đã chạy trốn được thì ta sẽ trả thù. Đối với cô mà nói thì đó không phải là một việc tốt.



Bùi Đông Lai ngạo nghễ nói:



- Lui một bước mà nói, cho dù cô có thể giết chết được ra thì cô cũng sẽ không chịu nổi lửa giận của cha ta.



- Cha của ngươi là ai?



Giọng nói Quý Hồng khàn khàn, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Bùi Đông Lai. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Cho tới này, nàng rất tò mò về xuất thân của Bùi Đông Lai. Chẳng những hắn có quan hệ với Liễu Nguyệt, hơn nữa lại cùng Trần Anh, Bạch gia có dây mơ rễ má với nhau, điều này làm nàng càng tò mò đối với thân phận của Bùi Đông Lai.



- Vũ Thần, Bùi Vũ Phu,



Bùi Đông Lai chậm rãi mở miệng, thanh âm không lớn.



Nhưng mà.



Đối với Quý Hồng mà nói.



5 chữ kia như hổ gầm, sấm rền.



Lần đầu tiên Bùi Đông Lai nhắc về cha của mình.



Quý Hồng bị dọa đến hồn phi phách tán.