Siêu Cấp Cường Giả

Chương 195 : Vũ Thần vừa ra định càn khôn ( Thượng )

Ngày đăng: 01:51 20/04/20


Cung điện Bố Lạp Đạt được xưng là Phổ Đà Sơn thứ 2, nó nằm sừng sững ở phía tây bắc Hồng Sơn, là một cung điện có quy mô to lớn.



Cung điện Bố Lạp Đạt có tổng cộng 13 tầng, cao 110m, độ cao so với mặt nước biển là 3750m, toàn bộ cung điện dựa vào đỉnh núi, chiếm diện tích hơn 10.000 mét vuông.



Lúc hoàng hôn, một người thân mặc một trường bào màu đen, mái tóc dài phiêu dật, lưng đeo một thanh trường kiếm, bước đi giống như một đại kiếm trách trong film cổ trang.



Dưới ánh trời chiều, đối mặt với những cái nhìn chăm chúc của đám du khách, nam nhân trung niên thân mặc một trường bào màu đen vẫn không để ý đến, mà là dọc theo bậc thang, từng bước đi đến cung điện Bố Lạp Đạt.



Trên quảng trường, vài lão tăng thấy nam nhân trung niên này đến thì tất cả mọi người đều lộ ra khuôn mặt lo lắng.



Bởi vì... Bọn họ cũng đều nam nhân trung niên này.



Cô Độc Phong Ảnh.



Một cái tên trong vòng 10 năm qua, làm cho giới võ học TQ nghe đến là phải sợ vỡ mật.



10 năm qua, sau khi mai danh ẩn tích thì Cô Độc Phong Ảnh đã tái xuất giang hồ, lần lượt khiên chiến cái đại môn phái, đến nay vẫn chưa bại trận lần nào.



Mà một tháng trước, Cô Độc Phong Ảnh đã đến nơi này, khiêu chiến với đệ nhất cao thủ ở đây là Tàng Bố Trát Khắc đại sư.



- Cô Độc Phong Ảnh, ông muốn cùng ta chiến một trận ư?



Trong một tháng qua, Cô Độc Phong Ảnh vẫn chưa khiên chiến, Tàng Bố Trát Khắc nghĩ rằng Cô Độc Phong Ảnh đã quên, hiện giờ thấy Cô Độc Phong Ảnh tiến đến thì Tàng Bố Trát Khắc hỏi một câu.



- Người đứng thứ 3 trên Long bảng Không Minh đại sư đã không dám ứng chiến, chẳng lẽ người đứng thứ 5 như ông cũng không dám sao?



Cô Độc Phong Ảnh hỏi một đằng, trả lời một nẻo, vẻ mặt cao ngạo nhìn Tàng Bố Trát Khắc đại sư.



- Không Minh đại sư không tiếp nhận lời khiêu chiến của ông cũng không phải là do đại sư sợ ông, mà đại sư một lòng tu luyện phật học.



Nghe được lời nói cuồng vọng của Cô Độc Phong Ảnh, Tàng Bố Trát Khắc đại sư cau mày nói:



- Nếu ông đã muốn cùng ta chiến một trận, như vậy ta sẽ thỏa mãn nguyện vọng của ông. Đến đây đi, xuất kiếm đi, để cho ta biết một chút về phong thái của Tung của đệ nhất kiếm.



- Thế gian này chỉ có Bùi Vũ Phu và người ở Tử Cấm Thành kia đáng giá để ta xuất kiếm, còn ông, ta dùng ta không cũng đủ rồi.



Cô Độc Phong Ảnh ngạo nghễ mà đứng, giống như kiếm thần hạ phàm.



- Vũ Thần rời núi rồi sao?



Tàng Bố Trát Khắc đại sư không để ý đến sự cuồng ngạo của Cô Độc Phong Ảnh, mà vẻ mặt mang theo vài phần kinh ngạc hỏi.



Không riêng gì hắn mà vài lão tăng ở phía sau, nghe được 3 chữ Bùi Vũ Phu thì sắc mặt liền thay đổi.




Đầu bên kia điện thoại, Quách cục trưởng thở dài:



- Chuyện này ta cũng hữu tâm vô lực.



Quý Hồng trầm mặc, nàng rất rõ, tuy rằng Quách cục trưởng là lão đại cảnh sát ở Đông Hải, hơn nữa lại có người ở Tử Cấm Thành nhưng mà người ra mặt lại là Bạch Quốc Du, căn bản là không cùng một cấp bậc.



Dưới tình hình như thế, Quách cục trưởng không dám xen vào chuyện này cũng là chuyện hợp tình hợp lý.



- Quý lão bản, hiện tại cấp trên đã ra lẹnh, để cho Trần Anh phụ trách vụ án này, ta đề nghị cô nên bỏ xe giữ tướng.



Quý Hồng trầm mặc khiến cho Quách cục trưởng có chút xấu hổ, hắn trầm ngâm một chút.



- Đa tạ lời nhắc nhở của Quách cục trưởng.



Quý Hồng híp mắt nói cảm ơn.



Quách cục trường không nói lời vô ích, trực tiếp cúp điện thoại.



- Bùi Đông Lai, mặc dù Bạch Quốc Du ra mặt giúp ngươi nhưng mà ngươi chớ quên nơi này dù sao cũng là Đông Hải, không phải Hồ Giang. Bạch Quốc Du cũng không thể với tay tới được, Diệp gia sẽ không ngồi yên.



Cúp điện thoại, Quý Hồng đứng dậy đi đến trước cửa, thì thào:



- Còn về phần Trần Anh, tuy rằng khó chơi nhưng mà nếu là nàng muốn lợi dụng mạng lưới tình báo của Long Nha để nhổ tận gốc thì sẽ xảy ra phản ứng dây chuyện, làm cho ích lợi của nhiều người bị tổn hại. Ta nghĩ, những người đó không có khả năng trơ mắt nhìn nàng làm như vậy!



Nói xong lời cuối, khuôn mặt Quý Hồng hiện lên vẻ tức giận.



- Bùi Đông Lai có câu, núi xanh còn đó, lo gì thiếu củi đốt.



Nói xong lời cuối cùng, Quý Hồng vừa cười:



- Chỉ cần sư phụ ta giết được cha ngươi, như vậy những gì cố gắng của ngươi sẽ trở nên vô nghĩa.



Nói xong, ánh mắt của Quý Hồng nhìn về phía Tây.



Phía Tây.



Cô Độc Phong Ảnh kiếm chỉ Đông Hải!



Boom to xuất hiện Mừng Noel



Ch 17