Siêu Cấp Cường Giả

Chương 200 : Đỉnh Đông Hải

Ngày đăng: 01:51 20/04/20


Bùi Đông Lai cùng Quý Hồng nói chuyện với nhau cũng không lâu, chỉ có 30".



30" sau.



Quý Hồng đi ra khỏi thư phòng, nàng xuống lầu liền cười nói với Liễu Nguyệt:



- Liễu Nguyệt, ta biết cô thắc mắc, hãy đi lên hỏi Bùi Đông Lai đi, cậu ấy sẽ nói cho cô biết tất cả mọi chuyện.



Nghe được Quý Hồng nói vậy, nhìn Quý Hồng bóng lưng rời đi, Liễu Nguyệt trầm mặc không nói.



- Tiểu Vũ, con cùng Uyển Nhi ăn điểm tâm trước đi. Dì lên lầu tìm Đông Lai nói chuyện một tí.



Thấy Quý Hồng rời đi, Liễu Nguyệt cũng không ngăn cản, thẳng cho đến khi Quý Hồng đi ra khỏi biệt thự thì nàng mới nhíu mày nói.



Nghe Liễu Nguyệt nói thế thì Đông Phương Lãnh Vũ cũng im lặng gật đầu, hắn mang theo Uyển Nhi đi ăn sáng.



Liễu Nguyệt đi lên thư phòng, thấy được Bùi Đông Lai đang ngồi ở bàn đọc sách, trong tay đang cầm một điếu thuốc lá chỉ còn một nửa.



Hắn lặng lẽ ngồi ở chỗ đấy, nhìn thuốc lá bị đốt, trong lòng cũng không biết suy nghĩ cái gì.



- Đông Lai, không sao chứ?



Thấy bộ dạng khác thường của Bùi Đông Lai, Liễu Nguyệt liền lo lắng, nàng quan tâm hỏi.



- Không sao.



Bùi Đông Lai ngẩng đầu, bóp tắt tàn thuốc, mỉm cười lắc lắc đầu.



- Quý Hồng tìm cậu có chuyện gì?



Mặc dù Bùi Đông Lai nói không sao nhưng mà Liễu Nguyệt vẫn có chút không an tâm.



Bùi Đông Lai nói thẳng:



- Cô ấy nói đồng ý làm việc cho ta.



Liễu Nguyệt biến sắc, nhất thời sững sờ ngay tại chỗ.



Nguyên bản nàng cho rằng Bùi Đông Lai gặp chuyện phiền toái khó giải quyết, hiện giờ nghe Bùi Đông Lai nói Quý Hồng nhận thua, điều này không làm cho nàng kinh ngạc mới lạ.



- Quý Hồng có ý gì? Chẳng lẽ nàng muốn dùng phương thức này để mê hoặc chúng ta để có cơ hội tạm nghỉ sao?



Liễu Nguyệt nhíu mày hỏi, nàng rất hiểu Quý Hồng, ở nàng xem ra lấy tính cách của Quý Hồng, nếu muốn nàng khuất phục là một điều không thể nào.



- Không phải?



Bùi Đông Lai cười khổ lắc lắc đầu.



- Vậy thì…?



Quý Hồng bị Bùi Đông Lai làm cho hồ đồ.



Bùi Đông Lai thở dài:



- Qua tử ra mặt.



Qua tử?




Đi vào thư phòng, Bùi Đông Lai chủ động hỏi.



Liễu Nguyệt lộ ra nụ cười, thản nhiên nói:



- Đông Lai, tỷ nghĩ đem Đông Nguyệt bang cùng tập đoàn Thiên Tường giao cho cậu.



"Bá!"



Sắc mặt Bùi Đông Lai lập tức biến đổi, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Liễu Nguyệt:



- Liễu tỷ, tỷ…



- Đông Lai, thật không giấu cậu, điều này tỷ đã nghĩ từ rất lâu.



Không đợi Bùi Đông Lai nói hết lời, Liễu Nguyệt đã nói:



- Cậu ngồi xuống đây nghe tỷ giải thích.



Bùi Đông Lai do dự một chút rồi ngồi xuống.



- Đông Lai, tỷ từng nói với cậu Vũ Thần đã có ân với tỷ cũng như phụ thân của Tiểu Vũ. Có thể không khoa trương, hoặc là nói tất cả những gì chúng ta có hiện nay là do một tay phụ thân cậu ban tặng. Ta đem những thứ này giao lại cho cậu cũng giống như vật về lại tay chủ thôi.



Liễu Nguyệt nói xong, nhịn không được mà thở dài:



- Còn nữa, sau khi phụ thân tiểu Vũ mất, bất đắc dĩ lắm tỷ mới tiếp nhận lấy Đông Nguyệt bang cùng tập đoàn Thiên Tường. Trong mấy năm qua, tỷ rất cố gắng, rất cố gắng để làm, nhưng mà cậu có thể thấy đó, lấy năng lực của tỷ hiện nay thì không thể nào điều khiển nổi con thuyền này nữa. Trong 5 năm qua, Quý Hồng xuât thế luôn lấy thế ép tỷ, lúc này nếu không có cậu thì chắc chắn người bại trận sẽ là tỷ đây.



- Cuối cùng, hiện giờ Quý Hồng đã đồng ý làm việc cho cậu, Mãnh Hổ bang cùng tập đoàn Hồng Hải đã thuộc về cậu. Mà vô luân là Mãnh Hổ bang hay lã tập đoàn Hồng Hải thì nó cũng sẽ xảy ra xung đột với Đông Nguyệt bang và tập đoàn Thiên Tường, dưới tình hình như thế thì việc thống nhất là điều quan trọng nhất. Chúng ta và cậu là địch, đây là điều không thể. Cho nên, tỷ nghĩ tới nghĩ lui, đem Đông Nguyệt Bang và tập đoàn Thiên Tường giao cho cậu là lựa chọn tốt nhất.



- Liễu tỷ.



- Đông Lai, cậu không cần phải nhiều lời, ý ta đã quyết.



Thấy Bùi Đông Lai định mở miệng thì Liễu Nguyệt liền cắt đứt, giọng nói của nàng vô cùng kiên quyết.



Thấy bộ dáng kiên quyết của Liễu Nguyệt, Bùi Đông Lai không biết nên mở miệng như thế nào.



- Đông Lai, tỷ nhìn ra được, cậu không cần sự trợ giúp của Vũ Thần, tốn hết tâm tư để bước lên trên, khẳng định là có mục đích của cậu.



Thấy Bùi Đông Lai trầm mặc, Liễu Nguyệt lại nói:



- Đồng dạng, ta cũng có thể đoán được mục đích của cậu không đơn giả cũng không dễ dàng. Như vậy cho nên cậu không cần phải cự tuyệt ý tốt của Liễu tỷ. Nói khó nghe một chút, nếu giữa 2 ta không quen biết với nhau, lấy năng lực của cậu thì Đông Hải này sớm hay muốn cũng thuộc về tay của cậu, hiện giờ chẳng qua là lấy sớm hơn một chút mà thôi.



- 20 năm trước, phụ thân của cậu có thể tiếu ngạo cả TQ, ta tin tưởng 20 năm sau cậu cũng sẽ làm được thậm chí là sẽ làm tốt hơn. Đông Hải là của cậu.



Nghe được Liễu Nguyệt nói như vậy, Bùi Đông Lai liền gật đầu.



Trái có Đông Nguyệt, phải có Mãnh Hổ.



Ngày này.



Bùi Đông Lai đặt chân lên đỉnh của Đông Hải.



Boom to xuất hiện Mừng Noel



Ch 22