Siêu Cấp Cường Giả

Chương 259 : Nạp Lan Minh Châu sám hối! (9)

Ngày đăng: 01:52 20/04/20


- Trần tỷ, sao gia gia của tỷ lại muốn gặp ta?



Nghe Trần Anh nhắc tới Trần Quốc Đào, nhân cơ hội này Bùi Đông Lai hỏi ra nghi vấn ở trong lòng.



- Ta đề cử cậu với ông nội của ta, muốn để cậu gia nhập đại đội đặc chủng quân khu Giang Ninh, ông nội của ta cũng đã đồng ý.



Trần Anh đem chuyện tình nói cho Bùi Đông Lai.



Cùng lúc trước bất đồng, giờ phút này giọng nói của Trần Anh không hề phức tạp.



Bởi vì… Biết được Bùi Đông Lai bằng vào sức một người huyết tẩy cả Seberia dong binh đoàn, nàng cảm thấy Bùi Đông Lai quả thực chính là quân nhân trời sinh, không làm quân nhân thật sự là quá đáng tiếc.



Nguyên bản, thái độ biến chuyển của Trần Anh khiến cho Bùi Đông Lai rất kinh ngạc, hiện giờ nghe được lời nói của Trần Anh thì lại một lần nữa Bùi Đông Lai bị kinh hãi!



Ngoài vẻ khiếp sợ, trong lòng của hắn tràn đầy vẻ cảm động.



Hắn biết rõ, Trần Anh làm như vậy tương đương với cấp cho hắn một thân phận ở trong quân đội, để cho hắn vô duyên vô cớ có nhiều hơn một chỗ dựa.



Ô dù, thậm chí có thể nói là ngọn núi Trần gia!



- Cảm ơn tỷ, Trần tỷ.



Cảm động với hành động của Trần Anh nhưng Bùi Đông Lai cũng không có nói gì nhiều…, chẳng qua là dùng lời cảm ơn đơn giản nhất, biểu lộ cảm kích trong nội tâm.



- Đông Lai, có lẽ cậu cảm thấy bởi vì ta nhìn cậu có chút giống Tiêu Phi nên mới giúp cậu.



Bên tai vang lên lời cảm ơn của Bùi Đông Lai, Trần Anh thở dài, nói:



- Thật ra thì nếu không —— nếu như không phải là cậu làm được lời nói ban đầu với ta, ta nghĩ mặc dù cậu là đồ đệ của Tiêu Phi, ta cũng sẽ không thể nào giúp cậu được, ngược lại ta không dám cam đoan sẽ đối phó cậu hay không.



Lời nói của Trần Anh khiến cho Bùi Đông Lai lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, đồng thời âm thầm may mắn với quyết định ban đầu của chính mình đúng là chính xác.



- Lúc trước, ta còn thấy bàng hoàng, ta không biết làm mọi chuyện đó có phải là quyết định chính xác hay không.



Trần Anh vừa nói, phun ra một ngụm khó chiu, cả người tựa hồ nhẹ nhàng hơn rất nhiều:



- Mới vừa rồi nghe cậu chiến đấu cùng với dong binh đoàn Seberia xong, ta mới cảm thấy quyết định của mình không sai —— chỉ cần cậu nguyện ý thì ta sẽ đem cậu trở thành quân nhân ưu tú nhất nước cộng hòa!



- Ta sẽ không để cho Trần tỷ phải thất vọng, cũng sẽ không khiến cho sư phụ phải thất vọng.



Bùi Đông Lai đưa ra lời hứa hẹn, thanh âm không lớn, nhưng giọng nói lại vô cùng kiên định cùng tự tin.


Bùi Đông Lai trả lời một nẻo, một lần nữa chào Trần Quốc Đào.



- Học nhanh đó. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.



Khóe miệng Trần Quốc Đào hiện lên một nụ cười, lại suy nghĩ một chút nói:



- Tiểu Anh nói cho ta nguyện vọng của cậu, nó hỏi ta, nếu như cậu có thể đoạt được chức vô địch khi luận võ bộ đội đặc chủng cả nước thì vào lúc quan trọng nhất có có ủng hộ cậu không?



- Lão tử là một người thô hào, không thích chơi những trò chính trị kia, bản thân mình có bao nhiêu cân lượng, ta rất rõ ràng. Nơi như thế, nếu cậu muốn kết hôn với tiểu cô nương Tần gia kia lúc nhà họ biết chuyện này, lão tử cho dù có ra mặt cũng không có bao nhiêu tác dụng.



Trần quốc Đào nghiêm mặt nói:



- Bất quá… Ở các chuyện khác, chỉ cần cậu không làm chuyện thương thiên hại lý, chỉ cần cậu chiếm được đạo lý, lời nói của lão tử sẽ có tác dụng.



Bùi Đông Lai muốn nói lại thôi.



- Tạm thời không cần nói cám ơn với lão tử, lão tử cũng không cần, lão tử chẳng qua là muốn hỏi một câu thôi, có thể vô địch được hay không?



Trần Quốc Đào không đợi Bùi Đông Lai mở miệng, liền nghiêm mặt hổ, trầm giọng hỏi.



- Báo cáo thủ trưởng, có thể!



Bùi Đông Lai trả lời.



Trần Quốc Đào lớn giọng nói:



- Nói lớn hơn một chút cho lão tử.



- Có thể!



- Tốt.



Tốt cục Trần Quốc Đào cũng đem vẻ hưng phấn cùng vui sướng lộ ra trên mặt:



- Tiểu tử, mặc dù năng lực của lão tử có hạn, không thể giúp cậu lấy được cô bé Tần gia kia nhưng chỉ cần cậu giúp lão tử đoạt chức vô địch, lão tử bảo đảm tìm cho cậu một chỗ dựa vững chắc tốt hơn cả ta.



Trong lòng Bùi Đông Lai vừa động, trong nháy mắt hắn liền hiểu rõ ám chỉ trong lời nói của Trần Quốc Đào.



....



…..