Siêu Cấp Cường Giả

Chương 269 : Không biết trời cao đất rộng

Ngày đăng: 01:52 20/04/20


Bóng đêm dày đặc, trên đường phố người đi lại cùng xe cộ trên đường cũng bắt đầu giảm bớt, trong quân khu Giang Ninh đèn đuốc sáng trưng, bệnh viện ở trong quân khu Giang Ninh đỗ rất nhiều loại ô tô.



- Cha, không phải cha đã nói là có thể làm cho tên khốn kiếp Bùi Đông Lai kia phải trả giá thật nhiều sao? Làm sao lại không làm được?



Trong một gian phòng bệnh cao cấp của bệnh viện, Ngưu Hải Đào bị Bùi Đông Lai phế đi một cánh tay đang băng vải, nằm ở trên giường bệnh, vẻ mặt không cam lòng nhìn về phía Ngưu Chí Quân hô lên.



Kể từ sau khi về Giang Ninh thì Ngưu Hải Đào liền được đưa đến nơi này.



Mặc dù bác sĩ ngoại khoa tốt nhất bệnh viện đã tiến hành phẫu thuật cho hắn, nhưng mà cánh tay của hắn vẫn bị phế đi



Đối với Ngưu Chí Quân mà nói, sau khi hắn biết được Ngưu Hải Đào bị Bùi Đông Lai phế đi một cánh tay thì hắn rất muốn báo thù cho Ngưu Hải Đào. Nhưng mà bởi vì kiêng kỵ Bùi Vũ Phu nên tuy giận nhưng hắn cũng không dám hành động tùy tiện.



Cho đến khi Nạp Lan Minh Châu xuất hiện.



Sự xuất hiện của Nạp Lan Minh Châu khiến hắn thấy được cơ hội báo thù, hơn nữa sau khi cân nhắc, cuối cùng lựa chọn hợp tác cùng Nạp Lan Minh Châu.



Từ ý nào đó mà nói, hắn lựa chọn hợp tác cùng Nạp Lan Minh Châu, một là cảm thấy kế hoạch của Nạp Lan Minh Châu có tính khả thi rất cao hơn nữa hắn cảm thấy mình không có chính diện giao phong cùng Bùi Đông lai, mà là ẩn tàng ở phía sau. Cho nên hắn không cần phải lo lắng bị Bùi Đông Lai trả thù.



Chỉ là.



Khi hắn biết được Bùi Đông Lai bỗng dưng được Trần Diêm Vương nhìn trúng đưa đến kế hoạch bị thất bại thì hắn cảm nhận được không khí có mùi nguy hiểm.



Lúc này nghe được lời nói của Ngưu Hải Đào…, nhìn sắc mặt hận ý của Ngưu Hải Đào. Ngưu Chí Quân khó dài, không biết nên trả lời như thế nào.



- Cha, sao cha không nói gì?



Mắt thấy bộ dáng lo lắng của Ngưu Chí Quân, Ngưu Hải Đào cũng không biết tin tức gì nên thúc giục:



- Cho dù hắn là lão đại hắc đạo Hỗ Hàng thì làm sao chứ? Con cũng không tin hắn có thể chống lại nhiều thế lực bao gồm cả Lâm gia, Hà gia ở bên trong.



Ngày đó lúc Ngưu Hải Đào trở lại Giang Ninh, bởi vì chảy máu quá nhiều dẫn đến hôn mê, cũng không nhìn được một màn bị ngất của Hà Hoa, càng không biết bối cảnh chân chính của Bùi Đông Lai, mà lúc trước hắn cũng nghe được lời thề sắt đá của Ngưu Chí Quân là sẽ để cho Bùi Đông Lai phải trả giá thật nhiều, cho nên cho là Bùi Đông Lai chỉ nắm hắc đạo Hỗ Hàng ở trong tay là cùng.



- Hải Đào, nhớ kỹ, sau này không nên đi trêu chọc hắn!



Ngưu Chí Quân trầm mặc một hồi lâu, dùng một loại ngữ khí không thể nghi ngờ nói với Ngưu Hải Đào.



- Cha, cha nói gì?



Ngưu Hải Đào mở to mắt, cho là mình nghe nhầm.



Ngưu Chí Quân khe khẽ thở dài, xoay người rời đi. Mặc dù hắn không cam lòng cứ bỏ qua như vậy nhưng mà đến bước này rồi, việc hắn có thể làm chỉ là cầu xin Bùi Đông Lai bỏ qua cho hắn.



Nếu không, hắn có một vạn lý do để tin tưởng, không đề cập tới Bùi Vũ Phu sau lưng Bùi Đông Lai. Chỉ bằng vào việc hắn làm ở Ngưu Thủ Sơn lúc đó thì bản thân hắn sẽ gặp bi kịch.



- Cha, rốt cuộc là tại sao?




- Ta biết mọi người rất kinh ngạc, trên thực tế, ta cũng là như thế.



Ngưu Lỗi càng nói càng nén giận, một trinh sát binh mũi nhọn tốn bao nhiêu công sức cũng là không vào được đại đội đặc chủng, một lão đại hắc đạo muốn trở thành một thành viên của đại đội đặc chủng, điều này làm cho hắn cảm thấy thật sự là quá hoang đường!



- Đội trưởng, để cho một đầu lĩnh hắc đạo gia nhập vào chúng ta, đây không phải là hạ nhục chúng ta sao?



Sau khi kinh ngạc, có người đưa ra bất mãn.



Người nọ vừa thốt lên xong, những người khác mặc không có nói ra, chỉ là trên mặt họ chứng mình những gì họ suy nghĩ cũng giống với những lời kia.



- Ta cũng cho là như vậy. Đại đội đặc chủng chúng ta chính là bộ đội ưu tú nhất quân khu, là niềm kiêu ngạo trong suy nghĩ của những người khác! Giống như vậy, chúng ta ở nơi này không phải là địa phương để mạ vàng, những kẻ dựa vào mối quan hệ không nên tới nơi này của chúng ta, mà là nên đưa đến địa phương khác!



Ngưu Lỗi nhíu mày nói:



- Nhưng mà đây làmệnh lệnh của thượng cấp, chúng ta không có quyền chất vấn cùng phản bác, chỉ có thể thi hành!



Quân nhân lấy thi hành mệnh lệnh là thiên chức.



Nghe được lời nói của Ngưu Lỗi. Mặc dù mọi người bất mãn,nhưng đều là trầm mặc.



- Bất quá… Cá nhân ta cho rằng mặc dù chúng ta không cách nào làm trái với mệnh lệnh của thượng cấp nhưng mà chúng ta có thể làm cho khối u ác tính của xã hội kia biết khó mà lui, chủ động cút ra khỏi nơi này!



Ngưu Lỗi nói tới đây, ánh mắt một lần nữa quét về phía mọi người:



- Đây cũng là mục đích mà ta triệu tập mọi người. Ta muốn nghe ý kiến của mọi người. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.



- Đội trưởng, ta tán thành ý kiến của ngài.



- Ta cũng tán thành.







Trong lúc nhất thời, mọi người đều là lên tiếng phụ họa, ý kiến tương đối thống nhất.



- Tốt.



Thấy toàn bộ mọi người đều tán thành, Ngưu lỗi nghĩ đến chuyện tay của Ngưu Hải Đào bị Bùi Đông Lai phế bỏ, lập tức cười lạnh một tiếng, nói:



- Ngày mai ta sẽ cho hắn biết, nơi này của chúng ta không chứa chấp phế vật!