Siêu Cấp Cường Giả

Chương 271 : Bước vào quân doanh

Ngày đăng: 01:52 20/04/20


Bội đội đặc chủng được chấp nhành nhiều nhiệm vụ nhưng trong đó nhiệm vụ quan trọng nhất chính là hành động trực tiếp cùng trinh sát điều tra.



Hành động trực tiếp có 5 loại: hành động trảm thủ, hành động gây rối, hành động bảo vệ, hành động chống khủng bố cùng cứu viện.



- Vượt qua ngàn dặm vào cứ điểm để cướp đoạt, xâm nhập sau lưng địch để tạo nên yếu tố bất ngờ, vào đầm rồng hang hổ để cứu con tin.



Đây chính là những lời dùng để hình dung bọn họ.



- Mãnh Hổ trong rừng, Giao Long trên biển, Liệp Ưng trên trời.



Đây là những lời ca tụng tốt đẹp cho bọn họ.



Đối với một quân nhân đặc chủng chân chính mà nói, mỗi một nhiệm vụ đều không cố định nơi chốn. Có thể là nơi đầy băng giá, có thể là trong những khu rừng nhiệt đới, cũng có thể là trong những khu đô thị phồn hoa hay là những nơi sa mạc.



Dưới tình hình như thế " Cường độ cao, độ khó cao, độ nguy hiểm cao" vượt xa người thường, huấn luyện đặc chủng là phải hoàn thành những bài huấn luyện này.



Quân khu Giang Ninh đại đội đặc chủng có tên là Đằng Long, trại huấn luyện đại đội đặc chủng của Đằng Long nằm ở vùng Tử Kim Sơn, thông thường bọn hắn sẽ tập luyện ở nơi này. Nếu tập ở trên biển hoặc trên không thì sẽ di chuyển đến một trụ sở khác.



Lúc 9h, hơn 100 thành viên đại đội đặc chủng Đằng Long thân mặc quân phục, giày chiến trường, vai mang ba lô, cả người giống như một cây súng đứng thẳng trên một bãi đất trống thành một đội ngũ để đợi Trần Quốc Đào đến.



Đội ngũ hình vuông, phía trước là một vị đại tá, cả người đứng thẳng tắp ở đầu hàng.



Trong ô tô, Trần Quốc Đào thấy được trại huấn luyện trước mắt thì nở ra nụ cười sáng lạn, mà Bùi Đông Lai thì đang nhìn về hình vẽ ở trước cửa trại.



Hình vẽ này là một con Cự Long, cũng chính là dấu hiệu của đại đội đặc chủng Đằng Long.



Khoảng cách giữa ô tô và doanh trại càng lúc càng gần, Bùi Đông Lai có thể thấy được toàn bộ cảnh tượng trong doanh trại, hắn thấy được trong quân doanh chủ yếu là những bãi tập bắn cũng với nhiều thiết bị dùng để huấn luyện.



- Toàn đội cúi chào.



Mắt thấy ô tô Trần Quốc Đào đi vào quân doanh thì tên đại tá đứng ở đầu hàng hô to.



" Bộp"



Lời hắn vừa nói xong, hơn 100 thành viên đại đội đặc chủng Đằng Long liền cúi chào cùng một lúc, lớn tiếng hô to:



- Thủ trưởng, tốt.



Giọng nói của hơn 100 người vang lên cùng một lúc, giống như là một tiếng sấm, ngay cả Bùi Đông Lai ngồi trong xe cũng nghe rõ.



Nghe được những tiếng hô to, nhìn vào thân ảnh mạnh mẽ của bọn họ, trong lòng Bùi Đông Lai hiện lên cảm xúc.



Quen thuộc.



Lúc huấn luyện quân sự, hắn đã từng bước vào quân doanh nhưng chưa có được cái cảm giác mãnh liệt như thế này.



Giờ phút này, hắn cảm thấy quân doanh giống như nhà của hắn.



Cảm giác quen thuộc xuất hiện, Bùi Đông Lai rất rõ ràng nguyên nhân chính là linh hồn của hắn dung hợp với Tiêu Phi.




- Trong các anh, ai muốn ra?



Đội trưởng của đại đội đằng chủng Đằng Long trầm giọng hỏi.



- Báo cáo thủ trưởng, tôi nguyện ý.



- Báo cáo thủ trưởng, tôi cũng nguyện ý.



Tên đại tá vừa nói xong, vài tên thành viên đại đội đặc chủng Đằng Long liền hô to.



- Để Ngưu Lỗi ra.



Không đợi tên đại tá kia lên tiếng, Trần Quốc Đào đã nói.



" Ách"



Nghe Trần Quốc Đào nói thế, tất cả mọi người hơi khiếp sợ.



Bởi vì, mọi người đều biết luận về bắn súng hay cách đấu thì Ngưu Lỗi rất mạnh, trong đại đội đặc chủng Đằng Long không ai là đối thủ của hắn, thậm chí trong lần đại hội Đại Bỉ Võ lần trước thì Ngưu Lỗi chính là người đứng thứ 3.



Dưới tình hình như vậy, Trần Quốc Đào lại kêu Ngưu Lỗi ra để tỷ thí với Bùi Đông Lai, điều này có thể khiến bọn hắn không khiếp sợ sao?



Không riêng gì bọn hắn, ngay cả đương sự là Ngưu Lỗi cũng có chút ngạc nhiên.



Nhưng mà.



Trong phút chốc, hắn liền hưng phấn. Vốn hắn định kiếm cái cớ để được tỷ thí với Bùi Đông Lai, nhưng mà hiện giờ Bùi Đông Lai lại gọi tên chính mình ra, thật sự là tốt quá mà.



- Vâng, thủ trưởng.



Trong lòng vô cùng kích động nhưng Ngưu Lỗi không có biểu hiện lên trên mặt mà là bước lên một bước, cúi chào Trần Quốc Đào.



Lúc cúi chào, ánh mắt hắn khẽ liếc về phía Bùi Đông Lai, khóe miệng nở nụ cười, trong đôi mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn.



Thấy được ánh mắt Ngưu Lỗi hiện lên vẻ tàn nhẫn, Bùi Đông Lai cũng không để ý, mà ánh mắt hắn nhìn về phía cột cờ của Trung Hoa.



- Tiêu Phi, anh đừng nói để cho tổ chức Long Nha, thậm chí là cả Trung Hoa vì ta mà kiêu ngạo… Đằng Long chính là của ta.



Ánh mặt trời chiều lên lá cờ Trung Hoa, Bùi Đông Lai nắm chặt 2 tay.



Ngày này.



Hắn bước chân vào quân doanh.