Siêu Cấp Cường Giả

Chương 293 : Cảm ơn tâm(*)

Ngày đăng: 01:52 20/04/20


3 ngày sau.



Vòng chung kết của " TQ ai đồ" đã được diễn ra tại sân vận động Đông Hải.



Ban đêm, lúc 9h30"



Nương theo những ngọn đèn ở Đông Hải, trên đường phố, người người đều tập trung về phía sân vận động Đông Hải.



Cả một sân vận động lớn như vậy, dõi mắt nhìn lại thì đâu đâu cũng là đầu người.



- Lưu Đống, Lưu Đống.



Trên sân khấu, sau khi MC bắt đầu tuyên bố vòng chung kết của " TQ ai đồ " được diễn ra, thì hắc mã của cuộc thi là Lưu Đống liền bước lên sân khấu biễu diễn ca khúc " Hoa Hỏa", cả hiện trường liền sôi trào.



Trải qua gần 2h tranh tài thì hôm nay trận chung kết chỉ còn lại Lưu Đống và Trang Hiểu Vân.



Trước lúc cuộc thi bắt đầu, Ngô Linh Linh đã bị loại.



Mà một cô bé khác hát một bài hát bằng tiếng Anh, bởi vì giọng ca không được tốt cho nên cũng đã bị loại.



Mà sở dĩ Lưu Đống thuận lợi tiến vào vong trong, hơn nữa còn khiến cho cả sân khấu nổ tung là bởi vì hắn đã hát một ca khúc của những năm 80, ca khúc này đã làm cho mọi người sối trào.



Mà Trang Hiểu Vân cũng thế, giọng hát của nàng vẫn mang theo sự thương cảm, tiếng hát đã đả động vào lòng người, làm cho người nghe và ban giám khảo cũng phải xúc động.



Lúc này trên sân khấu, ánh đèn chậm rãi được sáng lên.



Một thân mặc áo T-shirt màu đen, giống như một cao bồi, Lưu Đống vẫn mang theo một chiếc đàn ghi-ta cũ đứng trước microphone.



Dưới ánh đèn, vẻ mặt hết sức bình tĩnh.



Hắn là một trong những người có tố chất trở thành ca sĩ nhất, mà cũng bởi vì như thế cho nên trước hay sau cuộc thi tài thì hắn vẫn tỏ ra bình tĩnh.



Đây là một việc không có kết thúc.



Bao gồm tất cả những điều hoang đường và điên cuồng.



Cũng giống như một đứa bé.



Vẻ bi thương ở trong lòng đã ngủ say trong lòng đất.







Tiếng đàn ghi-ta vang lên, người xem ở sân khấu liền yên lặng trở lại. Lưu Đống vẫn một tay chơi đàn, vẫn hát như ngày thường.



Hiện tại ta hơi say.



Say đến nỗi con tim không thể tìm được một phương hướng nào.



Cho nên ta bắt đầu thay đổi



Trở nên một đóa hoa nóng bỏng trên sa mạc.







"Ai!!"



Lưu Đống hát đến câu cuối cùng, không kìm lòng được mà 2 mắt nhắm lại, ngửa mặt lên trời, hắn kết thúc bài biểu diễn của mình.



"Ngao!!"


Giọng nói của MC lại vang lên:



- Sau đây, xin mời các bạn cùng hướng lên màn hình lớn trên sân khấu để xem những lá phiếu mà chính tay các bạn đã lựa chọn.



"Bá!"



Dường như cùng một lúc, toàn bộ người xem đều đem ánh mắt nhìn lên màn hình lớn.



Mà Lưu Đống cũng không ngoại lệ, hắn tỏ ra vô cùng khẩn trương nhìn lên trên màn hình.



Mà Trang Hiểu Vân lại ngẩng đầu lên nhìn trời, dường như nàng đang kiếm một ánh sao nào đó trên bầu trời.



67℅.



Đây là số phiếu giành cho Trang Hiểu Vân.



"Ngao!"



Thấy số phiếu của Trang Hiểu Vân hiện ra trên màn hình thì những FAN ủng hộ cho Trang Hiểu Vân liền đứng lên, vung cánh tay hô to.



Lần này, bọn họ dùng phương thức này để phát tiết niềm vui sướng trong lòng.



- Chúc mừng Trang Hiểu Vân, cô ấy đã giành được chức quán quân trong cuộc thi lần này.



Thấy kết quả được công bố, MC liền mở miệng chúc mừng Trang Hiểu Vân.



Bên tai vang lên lời tuyên bố kết quả của MC, Trang Hiểu Vân khẽ nhắm mắt lại, sau đó hít sâu một hơi, đi xuống sân khấu cùng ôm Lưu Đống một cái.



- Hiểu Vân, nói vậy tất cả mọi người đều muốn biết tại sao hôm nay cô lại mặc trang phục như vậy, cô có thể đem đáp án nói cho mọi người biết được không?



Đợi sau khi Trang Hiểu Vân ôm xong Lưu Đống thì người MC lại mở miệng.



- Đây là trang phục lần đầu tiên tôi đi biểu diễn ở trên đường, tôi cảm thấy đây là một kỷ niệm rất có ý nghĩa.



Trong đầu Trang Hiểu Vân dần dần nhớ lại hình ảnh bản thân mình mặc bộ quần áo này đứng ở ngã tư đường hát rong.



"Bành bạch..."



Nghe được câu trả lời củaTrang Hiểu Vân trả lời, khán giả lại một lần nữa vỗ tay.



- Hiểu Vân, trong lúc quan trọng này, cô có muốn nói lời nào với quý vị khán giả ở nơi đây cùng với khán giả ngồi trước màn hình TV không?



Đợi sau khi tiếng vỗ tay vang hết, MC lại một lần nữa hỏi.



Chưa trả lời.



Không có một tiếng nào vang lên trong microphone.



Trên sân khấu.



Cô bé thắt tóc kiểu đuôi ngưa, mặc chiếc áo màu lam, chân đi giày vải một lần nữa cúi người chào.



Cảm ơn từ trong trái tim.



Cảm ơn, ở trong lòng.