Siêu Cấp Cường Giả

Chương 311 : Mãnh Long Quá Giang (9)

Ngày đăng: 01:53 20/04/20


Đối với Bùi Đông Lai mà nói, lúc trước hắn có thể khiêu vũ trước họng súng bắn tỉa của Luke Fu một trong mười lính đánh thuê cường đại nhất thế giới, ngoại trừ có tốc độ phản ứng thần kinh khủng bố cùng tố chất thân thể ra thì năng lực cảm ứng siêu cường đối với nguy cơ cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng.



Lúc Bùi Đông Lai hô lên ba chữ "Có mai phục" thì hắn liền nhận ra nguy hiểm, thuận thế đem Tưởng Cương đẩy ngã xuống đất.



"Vù!"



Bùi Đông Lai mới vừa đẩy Tưởng Cương ngã xuống đất, một viên đạn bắn lén bắn ra, phá vỡ lực cản của không khí, mang theo hơi thở tử vong, gào thét xuyên qua chỗ mà Bùi Đông Lai mới vừa đứng.



"Phốc"



Bên cạnh Bùi Đông Lai, một gã bảo tiêu Kim Tim của Hồng Tinh không kịp làm ra phản ứng, liền bị tử đạn bắn nát đầu.



"Pằng!Pằng!Pằng"



Sau đó, không đợi tay súng bắn tỉa kia có cơ hội bóp cò lần nữa, thành viên của Phong Diệp đã bắn phá mãnh liệt về phương hướng mà tay súng bắn tỉa kia ẩn nấp, đạn bắn như mưa gào thét quét về phía chỗ tay súng bắn tỉa, làm cho tên tay súng bắn tỉa kia nằm gục trên mặt đất, không dám cựa quậy.



"Pằng! Pằng! Pằng!"



Những phương hướng khác, nhóm lính đánh thuê mai phục kia, giống như là đang tiến hành luyện tập bắn bia, mãnh liệt bắn phá về phía những đại lão Hồng Tinh cùng những thành viên đội bảo vệ Hồng Tinh đang còn chưa kịp lấy lại tinh thần kia.



Đột nhiên xuất hiện tiếng súng phá vỡ không gian yên tĩnh trên núi, mấy tên Hồng Tinh bảo tiêu ở bên ngoài bị tử đạn bắn trúng, ngã xuống trong vũng máu.



Trên mặt đất, dường như Tương Cương ngã xuống đất quá mạnh, có lẽ là bị một màn phát sinh trước mắt làm cho mơ hồ, nên nhất thời không kịp lấy lại tinh thần, thế cho nên được Bùi Đông Lai thuận thế nhấc lên cũng không có phản ứng gì.



Thân là cận vệ của Tương Cương, Hắc Long thấy Bùi Đông Lai nhấc Tương Cương lên chạy về phía khác thì Hắc Long từ trong kinh ngạc lấy lại tinh thần không nói hai lời, một tay ôm lấy Ôn Nhã Hinh chạy theo hướng Bùi Đông Lai rời đi.



Cùng lúc đó, những tên cận vệ của năm đại lão Hồng Tinh cũng liền bảo vệ bọn hắn, rất nhanh che bọn hắn ở bên trong.



Mấy tên hộ vệ Hồng Tinh còn lại kia sau khi lấy lại tinh thần trước tiên làm ra phản kích, hướng về phía phương hướng của địch nhân mà điên cuồng nổ súng bắn trả.



Trong lúc những thành viên Phong Diệp cùng hộ vệ của Hồng Tinh bắn trả, những tên lính thuộc Đông Tinh kia bị hỏa lực áp chế, chẳng những để cho Bùi Đông Lai thành công mang theo Tương Cương thoát khỏi nguy hiểm đồng thời năm tên đại lão Hồng Tinh kia cũng nhân cơ hội này mà tìm được chỗ ẩn nấp.



- Phong Diệp, để cho người của chúng ta lưu lại mấy người sang đường nhỏ phía tây tiếp ứng, những người khác dùng tốc độ nhanh nhất tiêu diệt địch nhân!



Mang theo Tương Cương ẩn núp ở phía sau một tảng đá lớn, trước tiên Bùi Đông Lai liền hạ mệnh lệnh với Phong Diệp.



- Rõ, Bùi tiên sinh!



Nghe được Phong Diệp trả lời Bùi Đông Lai liền cắt liên lạc, phát hiện ánh mắt Tương Cương phức tạp nhìn hắn, mà sắc mặt của Ôn Nhã Hinh thì tái nhợt, ôm thật chặt lấy Tương Cương, há miệng thở dốc.



- Tôi sợ không an toàn, cho nên âm thầm cho người của tôi theo tới đây.



Bùi Đông Lai thấy ánh mắt phức tạp của Tương Cương nhìn mình thì lên tiếng giải thích.



- Cảm ơn… Cám ơn.



Tương Cương liền tự trách, nói cám ơn với Bùi Đông Lai.



Bùi Đông Lai không có để ý, mà là nheo mắt lại, quét một vòng về phương hướng truyền ra tiếng súng.



- Đông Lai, đối phương có tay súng bắn tỉa, hẳn không phải là người của Phương Khôn, rất có thể là người của Lăng Hoa Cường.


- Cậu dẫn người đến khu nghỉ ngơi phía Tây Bắc công viên chờ ta.



Hắc Long vốn là muốn để cho A Minh trực tiếp dẫn người đến đường nhỏ phía tây hội hợp, nhưng lại sợ đám người A Minh sẽ bị người của Bùi Đông Lai giết nhầm, không thể làm gì khác hơn là trước tiên để cho A Minh dẫn người hội hợp cùng hắn trước.



2" sau.



Bùi Đông Lai dẫn đầu mang theo Tương Cương đã tới con đường nhỏ phía tây, đứng ở đầu đường, lấy Phong Diệp cầm đầu các thành viên Phong Diệp chờ chực đã lâu.



- Bùi tiên sinh.



Nhìn thấy Bùi Đông Lai, một nhóm 12 thành viên Phong Diệp liền chào hỏi Bùi Đông Lai.



- Tình huống hiện tại như thế nào?



Bùi Đông Lai để Tương Cương xuống rồi hỏi.



- Địch nhân đã từ phía đông rút lui.



Phong Diệp trả lời:



- Tôi lúc lên núi quan sát địa hình, phía đông có một xe Jeep đứng chờ, địch nhân hẳn là sẽ lợi dụng xe Jeep để chạy trốn.



Nghe được Phong Diệp hồi báo, Bùi Đông Lai cau mày đem ánh mắt nhìn về hướng đông, dường như đang do dự có nên truy kích hay không.



- Bùi tiên sinh, thủ hạ cùng ta hội hợp, đang tới gần con đường nhỏ phía tây, ngài hãy ra lệnh để người của ngài không nên động thủ.



Lúc Bùi Đông Lai đang do dự, trong bộ đàm của một gã hộ vệ Hồng Tinh truyền ra thanh âm của Hắc Long.



2" sau.



Dưới sự chờ đợi của đám người Bùi Đông Lai, Hắc Long một tay kẹp Ôn Nhã Hinh, mang theo một nhóm gần 20 người của A Minh đã tới nơi.



- Tưởng thúc, tôi dẫn người đi xuống núi nhìn xem dưới chân núi có mai phục hay không, nếu là không có mai phục, tôi đề nghị chúng ta áp dụng truy kích đối với người của Đông Tinh. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



Thấy đi theo phía sau Hắc Long gần 20 người, Bùi Đông Lai yên lòng, nói với Tương Cương:



- Ngài cùng người khác gặp nhau đi, ở trên núi chờ tin tức của tôi, sau đó lại từ đường nhỏ xuống núi.



- Tốt.



Tương Cương gật đầu.



- Hắc Long, bảo vệ tốt cho Tương tiên sinh.



Thấy Tương Cương gật đầu, Bùi Đông Lai nhìn vào mắt Hắc Long, sau đó không nói gì nữa, mang theo một nhóm 12 người Phong Diệp, nhanh chóng biến mất ở trong đêm tối.



Mắt thấy Bùi Đông Lai dẫn người rời đi, nỗi lo trong lòng A Minh chậm rãi rơi xuống, sát cơ chợt hiện lên trong mắt của hắn.