Siêu Cấp Cường Giả

Chương 346 : Tôn nghiêm

Ngày đăng: 01:53 20/04/20


Bùi Đông Lai?



Không phải là hắn đến học ở Đông Hải sao? Làm sao lại xuất hiện ở Yên Kinh đây?



Mắt thấy chiếc taxi rời đi thì trong lòng Cố Mỹ Mỹ rung động, vô số nghi vấn xuất hiện trong đầu của nàng.



- Mỹ Mỹ, em làm sao thế?



Không đợi Cố Mỹ Mỹ nghĩ xong, chiếc Audi A6 đã khởi động, một nam nhân đeo mắt kiếng, da trắng nõn thoạt nhìn có chút nhã nhặn mở miệng, mang theo vài phần nghi ngờ hỏi.



Lời nói của tên thanh niên làm cho Cố Mỹ Mỹ lấy lại được tinh thần, nàng quay đầu lại nhìn thanh niên tên là Chu Kiến một cái, do dự một chút rồi nói:



- Người mới vừa ở trên chiếc taxi kia là bạn thời trung học của em.



Bạn học thời trung học?



Nghe Cố Mỹ Mỹ nói thế thì Chu Kiến nhíu mày lại, hơi lộ ra vẻ không vui.



Năm nay hắn sẽ tốt nghiệm ĐH Nhân Dân, trước khi tốt nghiệp thì bằng vào gia thế hiển hách của mình hắn đã cưa được Cố Mỹ Mỹ vào trong tay. Nhưng mà có đôi lúc người nhà hắn lại giới thiệu nhưng đối tượng khách cho hắn tuy nhiên hắn cũng không có bỏ rơi Cố Mỹ Mỹ.



Từ ý nào đó mà nói thì hắn thật sự thích Cố Mỹ Mỹ.



Lúc này, thấy Cố Mỹ Mỹ lộ ra vẻ khác thường là bởi vì một người bạn thời trung học thì điều này làm cho hắn có chút khó chịu.



Một người bạn nam thời học trung học làm cho Cố Mỹ Mỹ hoa dung thất sắc, điều này không khỏi làm cho trong lòng Chu Kiến suy nghĩ nhiều điều.



Thấy được Chu Kiến lộ ra vẻ không vui thì Cố Mỹ Mỹ chẳng những không cảm thấy sợ, ngược lại trong lòng nàng không khỏi vui vẻ.



Nữ nhân đều thích được bạn trai của mình chú ý, thích được bạn trai của mình vì một nam nhân khác mà ghen.



Cố Mỹ Mỹ cũng không ngoại lệ.



Ở nàng xem ra, giờ phút này Chu Kiến đang ghen rồi.



- Không nên đoán lung tung.



Cố Mỹ Mỹ cười nói:



- Em cảm thấy kinh ngạc là bởi vì em từng nghe hắn nói hắn đến Đông Hải để học, không nghĩ rằng ở Yên Kinh này sẽ đụng phải hắn.



- Em rất rõ hắn a?



Chu Kiến càng nhíu chặt mày hơn.



- Cũng không tính là rõ lắm, chỉ biết hắn và cha của hắn đi từ trong núi ra, cha của hắn là một tài xế taxi.



Cố Mỹ Mỹ giơ đầu lên, vẻ mặt khinh thường nói.



- Như thế mà nói là không biết rõ sao?



Nữ nhân không thích nam nhân ở trước mặt mình nói chuyện về những nữ nhân khác, nam nhân cũng vậy. Mặc dù nhận thấy được thái độ khinh thường của ccm nhưng mà trong lòng của Chu Kiến cũng có chút không thoải mái.




- Ta chỉ muốn biết nếu như Trần Tử Viết và Cổ Bồi Nguyên đích thân khai đao thì luận văn trong tay cô có khả năng thắng không?



- Có thể.



Hoàng Oanh trả lời dứt khoác, sau đó do dự một lát rồi nhắc nhở:



- Theo tôi được biết thì vô luận là Tần Đông Tuyết hay Bùi Đông Lai thì bọn họ đều lấy luận văn của mình làm ra….



Hoàng Oanh nói được một nửa thì thấy chân mày Diệp Tranh Vanh nhíu lại thì nàng liền lập tức ngừng lại.



- Cô cho rằng bằng vào thực lực của Tần Đông Tuyết và Bùi Đông Lai thì bọn họ sẽ dám đem luận văn của mình lên cho các nhà Kinh Tế học nổi tiếng trong quốc nội xem sao?



Diệp Tranh Vanh lạnh giọng nói.



Sắc mặt Hoàng Oanh biến đổi, không dám trả lời.



- Không có Trần Tử Viết và Cổ Bồi Nguyên thì những thứ đó căn bản không lọt vào mắt của các nhà Kinh Tế học, thậm chí cũng không có cơ hội xuất hiện ở trong buổi thảo luận kia.



Diệp Tranh Vanh nói.



- Hội trưởng nói rất đúng.



Hoàng Oanh gật đầu phụ họa:



- Nếu như không có gì xảy ra thì 2 người bọn họ sẽ lấy những bài luận vân mà đích thân Trần Tử Viết cùng Cổ Bồi Nguyên viết ra.



- Ta hy vọng sau này lúc làm việc thì cô hãy nghĩ đến kết quả xấu nhất đi đã.



Diệp Tranh Vanh nhìn Hoàng Oanh một cái thật sâu.



Chẳng…chẳng lẽ bài luận văn của Bùi Đông Lai đúng là do tự mình Cổ Bồi Nguyên làm sao?



Trong lòng Hoàng Oanh vừa động.



Sau đó, càng nghĩ thì nàng càng cảm thấy khả năng này rất cao.



- Đúng rồi hội trưởng, vào lúc 19h50" tối nay thì Bùi Đông Lai và Cổ Bồi Nguyên đã đến Yên Kinh, ở tại khách sạn Yến Viên.



Mặc dù trong lòng nghĩ đến khả năng này rất cao nhưng mà Hoàng Oanh cũng không có nhắc nhở Diệp Tranh Vanh, mà nàng liền chuyển đề tài:



- Trước mắt Tần Đông Tuyết vẫn bị người của Tần gia giam lỏng, bọn họ không có gặp mặt.



Nói xong, Hoàng Oanh không nhịn được mà nhìn Diệp Tranh Vanh một cái, rõ ràng nhận thấy được trong đôi mắt của Diệp Tranh Vanh hiện lên vẻ âm độc.



Nàng biết, sở dĩ Diệp Tranh Vanh chinh phục Tần Đông Tuyết không phải là bởi vì dung nhan thậm chí cũng không phải là Tần gia ở phía sau lưng của Tần Đông Tuyết. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Mà là bởi vì tôn nghiêm.



Tôn nghiêm của Thái Tử, không để cho ai khiêu khích.