Siêu Cấp Cường Giả

Chương 371 : Đánh một trận, kinh tam quân (2)

Ngày đăng: 01:53 20/04/20


Màn đêm buông xuống, trong một trụ sở bí mật ở vùng ngoại thành Yên Kinh là một mảnh yên lặng.



Thao trường, hai mươi thành viên được chọn ra từ quân đội để trở thành thành viên dự bị của Long Nha, được huấn luyện hoàn toàn khác biệt so với trước kia. Nhưng bây giờ cả đám đang đứng thành một hàng, giống như là đám binh lính bị đánh bại vậy, bộ dáng gục đầu ủ rũ.



Tất cả chuyện này, đơn giản vì…Vào hôm nay sẽ chấm dứt Đại Bỉ Võ thi đấu biểu diễn dành cho bộ đội đặc chủng cả nước. Chẳng những bọn họ không thể xử lý được Diệp Thiên. Chưa nói đến chuyện để Diệp Thiên xuyên qua 30 km núi rừng, mà còn bị Diệp Thiên và tiểu đội đặc chiến của Lang Nha thủ tiêu 10 người.



Những việc này đối với lòng kiêu ngạo của những binh sĩ có năng lực tác chiến siêu cường đang một lòng muốn bước vào Long Nha chính là một đả kích trầm trọng không thể nghi ngờ.



- Làm sao vậy? Cả đám đều không thể thừa nhận thất bại ngày hôm nay sao?



Đứng trước đội ngũ đang xếp hàng, giáo quan của đội dự bị Long Nha chứng kiến vẻ mặt buồn khổ của 20 thành viên, hắn không có trách cứ mà ngược lại hắn còn có hơi mỉm cười hỏi han.



Dường như…Đối với hắn mà nói, chứng kiến những đệ tử luôn tự cho mình là dúng bị đả kích là một chuyện cực kỳ vui sướng.



Mà trên thực tế đúng là như thế. Trong mắt của hắn, hai mươi thành viên dự bị của Long Nha này, đều được chọn ra từ trong bộ đội đặc chủng. Mỗi người đều là tinh anh trong tinh anh!



Nhưng mà…



Bọn hắn thiếu sự suy sụp khi thất bại.



Mà cảm giác suy sụp trong quá trình phát triền của mỗi người đều là thứ không thể thiếu được, cũng là một quá trình cực kỳ quan trọng.



Cường giả chân chính, chỉ có thể ở trong suy sụp và nghịch cảnh mà dục hỏa trùng sinh.



Bởi vì đã hiểu được tầm quan trọng của suy sụp, giáo quan cảm thấy bọn họ gặp phải một đòn cảnh cáo chính là một chuyện tốt. Dù sao thì đây cũng chỉ là diễn tập, đánh bại còn có thể tổng kết kinh nghiệm. Cố gắng đề cao, tranh để sau này gặp phải sai lầm tương tự trên chiến trường.



Mà một khi đã ở trên chiến trường, thất bại đại biểu cho tử vong!



-     Báo cáo giáo quan, hôm nay là do chúng tôi đã sơ xuất.



Đột nhiên một gã thành viên dự bị của Long Nha mới khoảng 19 tuổi có chút không phục nói.



Hắn vừa thốt lên, không ít thành viên của đội dự bị Long nha cũng ùa lên phụ họa.



-     Sơ xuất sao?




-     Ta muốn các cậu xuất ra 200% sức lực của mình, cố gắng để tập trung vào ngày mai. Dùng thực lực của các cậu để nói cho mọi người biết, cho dù các cậu không có tư các để trở thành đồ đệ của Long Vương, nhưng mà các cậu có thể xử lý được con trai của cao thủ đệ nhất trên Long Bảng.



“Hô…Hô…”



Toàn bộ hơi thở của thành viên của đội dự bị Long Nha đều trở nên dồn dập, đôi mắt mơ hồ chuyển thành màu đỏ, như là một đám chiến sĩ sôi máu, hận không thể lập tức lao tới chiến trường giết địch.



-     Nói cho ta biết, có thể làm được hay không!



-     Long Nha vô địch!



Trong phút chốc, tiếng hô rung trời vang lên, truyền đi rất xa…Rất xa về phía chân trời…



….



Đổi với hết thảy chuyện này, Bùi Đông Lai và các đội viên của tiểu đội đặc chiến Đằng Long cũng không biết gì.



Nhóm của hắn lúc này, cũng vì cuộc chiến ngày mai mà được mời tới hội nghị dự họp do Ngũ Cương tổ chức.



-     Tiểu đội đặc chiến Lang Nha, mặc dù không đạt được điều kiện tiên quyết là có hai thành viên tồn tại may mắn xuyên qua núi rừng, nhưng mà tiểu tử Diệp Thiên đó đã thành công vượt rừng, hơn nữa bằng vào biểu hiện xuất sắc của Diệp Thiên, những thành viên của tiểu đội đặc chiến Lang Nha đã thành công tiêu diệt mười thành viên của đội dự bị Long Nha, tạm thời có thể xếp hạng thứ nhất.



Bên trong buồng phi cơ của máy bay trực thăng. Ngũ Cương vốn là truyền đạt những tình thế mới nhất, sau đó nhìn Bùi Đông Lai, thoáng do dự một chút, nói.



-     Đông Lai, hay là chúng ta cùng dùng chiến thuật đồng dạng, chúng ta sẽ ra làm mồi cho cậu, để cậu che giấu, cậu hãy nhân cơ hội này đánh gục mấy thành viên của đội dự bị Long Nha, sau đó thuận lợi xuyên qua núi rừng, cứ như vậy là chúng ta có thể vượt qua tiểu đội đặc chiến Lang Nha, trở thành đệ nhất trong trận đấu lần này.



-     Đúng vậy, đội trưởng, lấy thực lực tác chiến riêng lẻ của cậu thì có thể làm được chuyện này mà không hề có trở ngại gì.



Nghe được Ngũ Cương đề nghị, bốn gã thành viên trong tiểu đội đặc chiến Đằng Long đều trăm miệng một lời mà phụ họa, tràn đầy chờ mong nhìn về phía Bùi Đông Lai.



-     Có người đã từng nói cho tôi biết, đội trưởng của bộ đội đặc chủng có xuất sắc hay không, không phải là xem hắn có thể tiêu diệt bao nhiêu địch nhân ở trên chiến trường, uy phong đến cỡ nào, khí thế không ai bì nổi cỡ nào, mà điều kiện quan trọng nhất chính là hắn có khả năng hoàn thành nhiệm vụ hay không, dẫn được toàn bộ huynh đệ bên cạnh mình ra khỏi chiến trường mà không thiếu một người nào hay không?



Bên tai vang lên lời nói của các chiến hữu, cảm nhận được ánh mắt tràn đầy khát vọng của các chiến hữu, Bùi Đông Lai khẽ lắc đàu, ngữ khí lại cực kỳ kiên định:



-     Tôi là chỉ huy của các anh, các anh đều là chiến hữu của tôi là an hem của tôi, tôi sẽ không vứt bỏ các cậu! Đồng dạng dùng các anh làm vật hy sinh để đổi lấy cái gọi là danh hiệu anh hùng và vinh dự quán quân, Bùi Đông Lai tôi không làm được!