Siêu Cấp Cường Giả

Chương 38 :

Ngày đăng: 01:49 20/04/20


"Lộp bộp!"



Nghe được Bùi Đông Lai nói như vậy, lại thấy được ánh mắt của Bùi Đông Lai lướt qua trên người mình thì trong nhất thời Trương sở trưởng liền biến sắc, hơn nữa trong lòng của hắn liền cảm thấy khẩn trương.



"Nếu để cho Trịnh Kim Sơn biết được chuyện này thì chẳng những hắn sẽ trừng phạt đám người này, hơn nữa hắn lại lột bồ đồ cảnh sát của ngươi ra nữa, ngươi có tin hay không?"



" Thân là cảnh sát ngươi không những lấy mình làm gương, lại còn còn cấu kết với đám lưu manh này, bộ cảnh phục trên người ngươi thì ta đa định sẵn rồi"



Những lời nói lúc trước của Bùi Đông Lai giống như là ma pháp bình thường vậy, không ngừng quanh quẩn bên tai của hắn.



Nêu như nói lúc trước hắn còn tin tưởng rằng trên thế giới này có quỷ thì cũng sẽ không tin được Bùi Đông Lai lại có bản lĩnh lột bộ cảnh phục của mình xuống, giờ phút này thì cảnh tượng trước mắt lại tái hiện lên thì hắn liền cảm thấy người thiếu niên này có khả năng làm được điều ấy.



Tất cả chuyện này đơn giản là mới vừa rồi Trương sở trưởng nghe được Trịnh Kim Sơn là bởi vì Bùi Đông Lai cho nên mới đến đây hơn nữa thái độ của Lữ Bưu lại chuyển biến, còn xưng với Bùi Đông Lai là " Bùi thiếu" nữa.



Ở hắn xem ra, Lữ Bưu thân là bảo tiêu kiêm lái xe cho Trịnh Kim Sơn, được xem là tâm phúc của Trịnh Kim Sơn, lấy thân phận như vậy mà trước mặt Bùi Đông Lai thì hắn lại ngoan ngoãn giống như là một đứa cháu vậy.



- Xin Bùi thiếu chờ chút lát, ta đi kêu lão bản tới.



Đối mặt với thái độ cuồng vọng của Bùi Đông Lai thì Lữ Bưu cũng không có chút bất mãn, mà hắn cung kính trả lời một câu sau đó xoay người đi tới chiếc Bentley ở đằng xa.



Thấy một màn như vậy thì Trương sở trường liền run lên giống như là cả người bị trúng kinh phong vậy.



Bởi vì giờ phút này, hắn có thể khẳng định được thiếu niên trước mắt này hoàn toàn có thể lột bộ cảnh phục trên người hắn xuống chứ không phải là nói chơi.



Sợ hãi không chỉ có mỗi một Trương sở trưởng mà còn có Khương Nam nữa.



Phải biết rằng chính là hắn gọi Trương sở trưởng tới, mà sau khi Trương sở trưởng tới thì hắn lại còn biểu hiện ra thái độ kiêu ngạo nữa.



Mà hiện giờ, Trương sở trưởng chẳng những không có tác dụng ngược lại hắn còn hoàn toàn sợ sệt đến nỗi hai cái chân không ngừng run lên. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



Trong lúc nhất thời, vẻ mặt Khương Nam liền trở nên trắng bệch như tờ giấy trắng, những hạt mồ hôi lạnh to như hạt đậu không ngừng chảy ra từ trên trán của hắn.



Cùng lúc đó, trên chiếc Bentley kia.



- Trịnh lão bản, người thiếu niên kia không phải là Bùi Đông Lai sao?
"Bá!"



Khi bọn hắn thấy được cả Cố Tuyền Sơn và Trịnh Kim Sơn đều bước xuống xe thì bọn hắn liền hiện lên vẻ mặt như người chết, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi không thể xóa đi nổi.



Trong đó, Khương Nam là hoảng sợ nhất.



Bởi vì hắn liếc mắt cũng nhận ra Cố Tuyền Sơn, người làm trong cục xây dựng.



"Phù phù!"



Thấy được vẻ mặt âm trầm của Cố Tuyền Sơn thì Khương Nam sợ tới mức hai chấn trở nên mềm nhũn, trực tiếp té quỵ trên đất.



Lúc té ngã thì trong lòng của Khương Nam hoàn toàn sợ hãi.



Xong rồi.



Trong lúc nhất thời thì Khương Nam sợ tới mức đái ra cả quần, toàn thân không ngừng run rẩy.



Mà Trương sở trưởng ở bên cạnh của Khương Nam mặc dù hắn không tỏ ra bộ dạng sợ chết giống như Khương Nam nhưng mà khuôn mặt béo phì của hắn thì lại không có một giọt máu, theo bản năng hắn đem ánh mắt nhìn qua Trịnh Kim Sơn và Cố Tuyền Sơn, một lần nữa hắn lại đem ánh mắt nữa nhìn vào Bùi Đông Lai, dường như đang muốn hỏi: " Rốt cuộc thì hắn là ai? "



Không một ai trả lời.



Dưới ánh mặt trời, hai người Trịnh Kim Sơn cùng Cố Tuyền Sơn bước nhanh tới phía trước người của Bùi Đông Lai.



Sau đó.



Dưới cái nhìn chăm chú của mấy tên lưu manh thì Trịnh Kim Sơn liền khom người xuống, lộ ra dáng vẻ lấy lòng, tươi cười nói:



- Bùi thiếu, ngài không có sao chứ?



(*): Đồng nghĩa với câu Cáo mượn oai hùm của Việt Nam mình.



Một chương ko có gì, t/g câu chữ vãi