Siêu Cấp Cường Giả

Chương 382 : Đông Lai chiến Diệp Thiên (2)

Ngày đăng: 01:54 20/04/20


-    Từ nay về sau, trong quân sẽ không còn ai gọi là Diệp Thiên nữa.



Câu trả lời hờ hững của Bùi Đông Lai giống như một tiếng sét vang lên giữa trời trưa. Làm cho tất cả mọi người đều ngẩn ra, sau đó bọn hắn chỉ cảm thấy dường như máu trong người mình đang sôi lên, tất cả mọi người đều kích động, chờ mong màn biểu hiện của Bùi Đông Lai. 



Trên đài chủ tịch, tất cả các vị đại lão cũng bị lời nói của Bùi Đông Lai làm cho cả kinh không nhẹ, sau đó bọn hắn lấy lại tinh thần, liếc mắt trao đổi một phen. Cuối cùng là dựa theo quy định, để trận chung kết diễn ra.



-    Bùi Đông Lai, bản thân tao muốn xem mày dựa vào cái gì mà để cho tao biến mất ở trong quân.



Vốn đã bị Bùi Đông Lai hạ nhục 2 lần, lúc này nghe được lời nói hờ hững mà tràn đầy khí phách của Bùi Đông Lai thì sát khí trong mắt Diệp Thiên hiện lên, hắn hét lớn một tiếng, thả người bắn ra, trực tiếp nhảy lên lôi đài.



Tuy rằng giọng nói của Diệp Thiên to hơn Bùi Đông Lai, tuy rằng trên người hắn phát ra chiến ý và sát ý nhưng mà hắn lên lôi đài cũng không ra rung động gì đối với các tiểu đội đặc chủng cũng như các vị đại lão.



Bọn hắn chỉ nhìn vào Bùi Đông Lai đang từng bước, từng bước bước lên lôi đài.



Rốt cục.



Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Bùi Đông Lai đã bước lên lôi đài, khi cách Diệp Thiên khoảng 10m thì hắn đứng lại.



-    Bùi Đông Lai, tao nói rồi, vai của mày đã bị thương, tao dùng một tay cũng có thể thắng mày.



Mắt thấy Bùi Đông Lai dừng bước lại, chiến ý trên người Diệp Thiên không ngừng tăng cao, lạnh lùng nói.



Không trả lời, ánh mắt của Bùi Đông Lai nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên. Hắn cảm nhận được sát ý và chiến ý trên người Diệp Thiên ngày càng tăng lên.



-    Tao có thể cho mày ra tay trước.



Một lát sau, chiến ý trên người Diệp Thiên đã đạt được đỉnh, hắn giống như một thanh bảo kiếm được rút ra khỏi vỏ, lạnh lùng nói:



-    Đến đây đi, để cho tao biết, rốt cuộc con của Bùi Vũ Phu có trình độ nào?



Vẫn như cũng, không trả lời.



Đột nhiên, Bùi Đông Lai động.



Hắn bước từng bước chậm về phía Diệp Thiên.



Những bước chân giống như muốn nói cho mọi người biết, lúc này người đối mặt với hắn không phải là Diệp Thiên đồ đệ của Diệp Cô Thành người được xưng là binh trung chi vương, mà là đối mắt với một con chicken, chỉ một cái bóp là con chicken quẹo cổ ngay.
Sở dĩ Bùi Đông Lai có thể đối kháng lại hoàn toàn là do thân thể biến thái của hắn, làm cho lúc hắn bộc phát Ám Kình thì cũng không kém Diệp Thiên là bao. Do đó có thể ở lực lượng và tốc độ cùng đối kháng với Diệp Thiên, tiến hành khiêu chiến vượt cấp, hơn nữa thông qua kinh nghiệm chiến đấu của Tiêu Phi thì hắn liền chuyển thủ thành công, làm giảm đi khí thế của Diệp Thiên.



Mặc dù như thế nhưng Bùi Đông Lai cũng biết, nếu muốn đánh bại Diệp Thiên thì phải đem Kình lực đánh trúng vào đầu, chỉ có như vậy thì mới có thể chiến thắng được.



Một kích làm cho Diệp Thiên lùi ra sau, khí thế của Bùi Đông Lai liền tăng lên, hắn muốn rèn sắt khi còn nóng cho nên phát động tiến công về phía Diệp Thiên.



Bởi vì một đoạn thời gian trước cảnh giới của Bùi Đông Lai đã đạt được bình cảnh ( chướng ngại) cho nên hắn từng cùng Quý Hồng luận bàn, kết quá không được như ý nhưng mà hắn từ Quý Hồng cũng học được vài chiêu “ Cô độc kiếm pháp” Của Cô Độc Phong Ảnh người được xưng là “ TQ đệ nhất kiếm khách”.



Đấm, bổ, chém.



Mặc dù Bùi Đông Lai không thể lĩnh ngộ hết tinh túy của “ Cô độc kiếm pháp” nhưng mà lúc này bằng tốc độ khủng khiếp của hắn, hắn hóa thủ vi kiếm, cả người giống như giao long đâm thẳng về phía Diệp Thiên làm cho Diệp Thiên không có cơ hội thở gấp, chỉ đành phải trốn tránh, tiếp theo là phải trốn chạy như thế Diệp Thiên đã hoàn toàn rơi vào thế hạ phong.



-    Hay.



Dưới đài, Vương Khuê thấy Bùi Đông Lai sử dụng “ Cô độc kiếm pháp” thì 2 mắt liền tỏa sáng, sau đó thấy Diệp Thiên phải trốn chạy thì liền âm thầm cảm thán kiếp pháp của Bùi Đông Lai quá tinh diệu đồng thời lớn tiếng khen ngợi.



“ Hú”



Dưới tình thế cấp bách, Diệp Thiên lại hét lớn một tiếng, hai chân phát lực, đột nhiên bắn lên.



“ Bộp”



Mặt đất trên lôi đài liền vỡ vụn lưu lại dấu chân của Diệp Thiên, Diệp Thiên mượn lực phản chấn, cả người giống như đại bàng giương cánh bay thẳng lên cao, bổ nhào về phía Bùi Đông Lai, tay phải vung lên, hung hăng nện về phía đỉnh đầu của Bùi Đông Lai.



Dường như đã biết được Diệp Thiên sẽ phản kích bằng cách này, mặt Bùi Đông Lai không đổi sắc, hắn nghiêng người qua tránh thoát khỏi một chiêu Pháo quyền này của Diệp Thiên.



Sau đó.



Bùi Đông Lai không đợi Diệp Thiên hạ xuống đất, chân phải của hắn liền bắn ra, thẳng về phía giữa lưng của Diệp Thiên mà tới.



Một kích này của Diệp Thiên đánh vào khoảng không làm cho hắn mất đi trọng tâm, căn bản không thể trốn tránh.



“Rầm”



Tiếng trầm đục vang lên, cả người Diệp Thiên bị một cước của Bùi Đông Lai đá vào, mặc dù hắn đã luyện nhận Kình lực vào lục phũ ngũ tạng nhưng mà hắn vẫn bị một cước của Bùi Đông Lai làm cho chật vật, cả người giống như gục ngã mà hướng xuống mặt đất.