Siêu Cấp Cường Giả

Chương 431 : Còn sống trở về

Ngày đăng: 01:54 20/04/20


Vào lúc chiều tà, từng chiếc xe cảnh sát gào thét mà chạy tới sân bay khiến cho người 2 bên đường đều phải nhìn sang.



Ở phía sau mấy chiếc xe cảnh sát chính là 2 chiếc xe tải quân dụng, trên xe có nhiều trinh sát được trang bị võ trang đầy đủ, ngoài ra còn có cha con Từ Vạn Sơn, Từ Ưng bị còng lại.



Dưới trời chiều, vô luận là Từ Ưng hay Từ Vạn Sơn thì cả 2 đều không còn lộ ra bộ dạng cuồng ngạo nữa, bay giờ bọn hắn giống như là người chết, 2 mắt vô thần nhìn về phía trước.



- Xem kia, đó không phải là Từ gia tiếng tăm lừng lẫy đó sao?



- Đúng vậy... Là Từ gia, thực thật không ngờ rằng Từ gia kia sẽ có ngày hôm nay.



- Đây là chuyện bình thường, lưới trời tuy thưa mà khó lọt, đối lập với chính phủ thì không phải là tự tìm chỗ chết sao?







Đám người 2 bên đường thấy Từ Vạn Sơn lúc này trở thành tù nhân thì liền nghị luận, có người vui, có người mừng….nói túm lại là thể loại nào cũng có cả.



Nghe được những tiếng nghị luân này thì Từ Ưng liền lấy lại tinh thần, hắn giống như là chú dê bị lạc ở trong rừng, vô cùng sợ hãi mà nhìn về bốn phía.



Mà Từ Vạn Sơn thì ngơ ngác, dường như hắn không có nghe được những tiếng nghị luận ấy.



30‘ sau. Từng chiếc xe cảnh sát cùng áp giải Từ Vạn Sơn, Từ Ưng đến sân bay, bọn hắn được người của cục Quốc An mang đi.



...



- Đông Lai, cảm ơn cậu.



Trong biệt thự Hạ gia, vừa mới biết được tin tức Từ Vạn Sơn và Từ Ưng bị người khác mang đi thì Hạ Binh đi đến trước người Bùi Đông Lai rồi nói cảm ơn.



Giờ phút này, tuy rằng hắn gọi Bùi Đông Lai là Đông Lai nhưng mà trong giọng nói kia lại tràn ngập vẻ kính nể.



Kính nể là bởi vì hắn thấy được chỉ trong một thời gian ngắn như vậy mà Bùi Đông Lai có thể làm cho Từ Vạn Sơn, người cắm rễ rất lâu trên Tây Nam này rớt đài.



- Chú Hạ khách khí rồi.



Bùi Đông Lai cười cười, sau đó nói sang chuyện khác, hỏi”



- Đúng rồi, chú Hạ, Y Na đã khỏe chưa?



“Haiz…”



Hạ Binh khe khẽ thở dài:



- Nó vẫn như thế…



Trong lòng Bùi Đông Lai cũng thở dài.



Hắn biết những lời Hạ Binh là thật. Mặc dù trước mặt đám người nvt thì lúc nào Hạ Y Na cũng cười nói vui vẻ, nhưng mà sau lưng thì nàng đã rơi không biết bao nhiêu là nước mắt.



- Đông Lai, cậu có tin tức gì về anh hai của tôi chưa?



Thấy Bùi Đông Lai không nói lời nào thì Hạ Binh lại hỏi.



- Vẫn chưa có.



Bùi Đông Lai lắc lắc đầu, hắn đã gọi cho Quý Hồng, nhờ mạng lưới trong tay Quý Hồng để đi tìm hiểu tin tức của Hạ Hà nhưng mà tính đến trước mắt thì Quý Hồng vẫn chưa liên lạc với hắn.



Chưa liên lạc, có nghĩa là tạm thời không có tin tức.



Hạ Binh nghe vậy thì trầm mặc, hung hăng hút một điếu thuốc.
"Ách..."



Lời nói của Bùi Đông Lai khiến cho Quý Hồng kinh ngạc, cho đến bây giờ thì nàng còn chưa nghe qua Bùi Đông Lai có bạn ở nước ngoài:



- Là người của cha cậu sao?



- Không phải.



Bùi Đông Lai giải thích nói:



- Trước khi khi huấn luyện ở trụ sở Huyết Sát của Liễu tỷ thì tôi có quen với 4 người giáo quan, trước khi bọn họ rời đi thì bọn họ có nói cho tôi biết, nếu có một ngày tôi xuất ngoại thì có thể liên hệ với bọn hắn.



- Thì ra là thế.



Quý Hồng nói xong do dự một chút:



- Chú ý một chút, còn sống trở về.



Bùi Đông Lai vốn là còn muốn nói thêm nhưng thấy được vẻ mặt kích động của Hạ Y Na ở bên cạnh thì hắn không nói với Quý Hồng nữa mà là trực tiếp cúp điện thoại.



- Cha…cha của tớ chưa chết sao?



Mắt thấy Bùi Đông Lai cúp điện thoại, Hạ Y Na gấp gáp mở miêng, bởi vì quá mức kích động mà cả người nàng không ngừng run lên.



- Ừh.



Bùi Đông Lai mỉm cười gật đầu:



- Chú ấy đang ở Thailand, tớ sẽ qua đó đón chú ấy về.



- Thật sự…thật sự không chết.



Nghe được câu trả lời của Bùi Đông Lai thì Hạ Y Na liền kích động mà nhảy lên, sau đó nàng ý thức được cái gì, vẻ vui sướng trên mặt dần dần biến mất, thay vào đó chính là sự lo lắng:



- Hẳn là cha đã rơi vào trong tay của địch nhân, nếu cậu qua đó thì sẽ rất nguy hiểm, đúng không?



- Không sao đâu.



Bùi Đông Lai vốn là không muốn nói chân tướng cho Hạ Y Na biết nhưng nghĩ lại vì để cho Hạ Y Na tin tưởng mà hắn lắc lắc đầu, tỏ ra thoải mái mà cười nói:



- Đừng quên tớ là một superman, không gì là không làm được a.



Bên tai vang lên lời nói đùa giỡn của Bùi Đông Lai, vẻ lo lắng trong lòng Hạ Y Na cũng không giảm, nàng xuống giường, đi đến trước người Bùi Đông Lai, ôm lấy phía sau lưng Bùi Đông Lai, nhẹ giọng nói:



- Tuy rằng tớ rất hy vọng cha tớ có thể còn sống trở về nhưng mà tớ càng không hy vọng bởi vì cứu cha tớ mà cậu xảy ra chuyện.



Bên tai vang lên lời nói của Hạ Y Na, cảm nhận thân thể mềm mại của Hạ Y Na thì Bùi Đông Lai cũng không có chút tà niệm nào, hắn có chút do dự, do dự có nên quay lại ôm Hạ Y Na không?



- Đáp ứng tớ, còn sống trở về.



Sau đó, không đợi Bùi Đông Lai quay lại thì Hạ Y Na đã ôn nhu nói.



- Ừh.



Bùi Đông Lai nhẹ nhàng gật đầu, xoay người lại, xoa má Hạ Y Na.



Đây là lần thứ 2 hắn hứa hẹn với một nữ nhân.