Siêu Cấp Cường Giả

Chương 440 : Núi đao biển lửa, không chối từ

Ngày đăng: 01:54 20/04/20


“Ực”



Thấy Bùi Đông Lai cầm đầu của Aust trong tay thì Thái Hổ chỉ cảm thấy trái tim của mình bị người dùng búa đạp vào, cả người chấn động không thôi.



“Ực…Ực”



Hắn liên tục nuốt nước bọt xuống, sau đó hắn không có đưa tay lau đi những giọt mồ hôi lạnh mà là thân thể cứng ngắc, hai chân run run đi về phía Bùi Đông Lai.



So sánh với Thái Hổ mà nói thì đám bảo tiêu của hắn tuy rằng trên người đều nhuốm máu vô số nhưng mà đây là lần đầu tiên bọn hắn thấy được cảnh một người vặn đầu của người khác xuống, hơn nữa lại còn vặn đầu của Aust thủ lĩnh của Thần Võng nữa.



Cho nên, so với Thái Hổ thì trong lòng của bọn hắn càng rung động hơn.



Nhưng mà.



Rung động thì rung động, khi bọn hắn thấy được cả người Thái Hổ run run đi về phía Bùi Đông Lai thì mặc dù trong lòng bọn hắn vẫn còn sợ hãi Bùi Đông Lai. Bất quá bọn hắn vẫn kiên trì, sắc mặt trắng bệch mà đi theo sau Thái Hổ.



- Chủ…chủ nhân tôn quý.



Rất nhanh, Thái Hổ liền đi đến trước mặt Bùi Đông Lai, hai chân hắn run run, giống như là một tên nô tài, cúi đầu chào hỏi Bùi Đông Lai.



Cúi người 90 độ.



Giờ phút này.



Trên mặt của hắn không có...chút biệt khuất cùng không cam lòng nào. Thay vào đó là may mắn, may mắn khi đứng về phía Bùi Đông Lai.



Bởi vì sau khi thấy được thủ đoạn của Bùi Đông Lai thì hắn có lý do để tin tưởng nếu ngay lúc đó hắn lựa chọn đứng ở bên phía Thần Võng thì hắn sẽ là người bị Bùi Đông Lai vặn gãy đầu trước.



- Nơi này truyền ra tiếng súng, rất nhanh cảnh sát sẽ đến đây.



Bùi Đông Lai thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Thái Hổ.



- Xin chủ nhân yên tâm, tôi biết nên xử lý như thế nào.



Bị Bùi Đông Lai nhìn chằm chằm vào thì Thái Hổ cảm giác được bản thân mình như bị tử thần theo dõi, cả người cứng ngắc, lông tơ trên người dựng lên, hắn không đợi Bùi Đông Lai nói xong thì liền khẩn trương thể hiện lòng trung thành của mình.



- Theo ta được biết thì lần này Thần Võng còn để người thâm nhập vào các nước ĐNA, chẳng hạn nhưng là Singapore.



Ánh mắt Bùi Đông Lai lóe lên.



Thái Hổ vội vàng gật đầu:



- Vâng, chủ nhân. Thần Võng cố gắng âm thầm thế giới ngầm của ĐNA nhưng ở VN thì bởi vì có Góp ka nên bọn nó không có cách nào thâm nhập vào nổi.



- Thái Hổ, ông có hận Thần Võng không?
Nói xong, ánh mắt của 4 người Jason đều nhìn vào Bùi Đông Lai, trong ánh mắt lộ ra vẻ chờ mong.



- Cũng giống như đối phó với hắn thôi.



Bùi Đông Lai cầm đầu của Aust lên:



- Tôi sẽ gom đủ đầu của tên Odin và 4 đứa con nuôi của hắn để tế điện cho người anh em đã chết đi.



“Ách?”



4 người Jason đều lộ ra vẻ nghi hoặc.



- 4 vị giáo quan, nếu sau này dong binh đoàn Satan cần tiền mua vũ khí hoặc là để xây dựng căn cứ thì cứ gọi cho tôi.



Bởi vì chuyện tình của Tiêu Phi quá mức mơ hồ cho nên Bùi Đông Lai không thể giải thích cho đám người Jason được, hắn đành phải nói sang chuyện khác.



- Ha ha, khẩu khí của cậu thật lớn a…



"Ha ha..."



4 người Jason đều cười phá lên.



- Thái Hổ, đem đầu của tên Aust này rửa sạch, rồi nghĩ cách giữ lạnh nó để tôi đem về TQ.



Bùi Đông Lai cũng cười, sau đó nhìn về phía Thái Hổ, nghĩ nghĩ một lát rồi nói.



- Vâng, chủ nhân tôn quý.



Mặc dù Thái Hổ muốn thoát khỏi sự khống chế của Bùi Đông Lai nhưng mà hắn biết được hắn không thể nào thay đổi tất cả chuyện này, hắn chỉ có thể yên lặng cam chịu.



- 4 vị giáo quan, tôi đi nói với chú Hạ vài câu đã.



Đưa đầu người giao cho Thái Hổ xong, Bùi Đông Lai liền chấm dứt cuộc nói chuyện với 4 người Jason rồi đi về phía Hạ Hà đứng cách đó không xa.



- Chú Hạ.



Bùi Đông Lai đi đến bên cạnh Hạ Hà rồi gọi Hạ Hà bằng chú.



- Tiểu Bùi, Hạ bàn tử tôi đây không thích nhiều lời cho nên 2 từ cảm ơn thì tôi cũng không nói nữa.



Nhìn khuôn mặt dính máu của Bùi Đông Lai thì trên mặt Hạ Hà nở ra nụ cười tiêu sái:



- Cái mạng Hạ bàn tử này là của cậu. Sau này chỉ cần cậu nói một câu, cho dù là nước sôi lửa bỏng thì Hạ bàn tử này cũng không từ chối.