Siêu Cấp Cường Giả

Chương 51 : Nơi này thật ra rất nhỏ

Ngày đăng: 01:49 20/04/20


- Tôi không biết cô!



Trong cái nóng hâm hấp của cửa hàng ăn, lời nói của Đông Lai như một quả bom nổ giữa trời không.



- Ta... trời ạ, hiện thực so với tiểu thuyết còn yy (tự sướng) hơn a!



- Đúng vậy, tên tiểu tử đó từ bỏ vị lãnh diễm mỹ nữ mà chăm chú vào vị mỹ nữ bên cạnh a!



- Thật không biết tên tiểu tử này có tài đức gì mà có thể làm cho cả hai vị mỹ nữ ái mộ...



Trong lúc nhất thời, khách nhân trong cửa hàng và vây trước cửa quán đều sôi nổi bàn tán.



Trước những tiếng bình luận đó, khuôn mặt Bùi Đông Lai không chút thay đổi, Nạp Lan Minh Châu có cảm giác mình bị người ta tát một cái thật mạnh vào mặt, một sự khuất nhục chưa bao giờ nàng phải chịu tràn ngập trong lòng, nàng đập bàn rầm một cái rồi đứng lên!



- Tiểu tử, ngươi đang giả bộ ngu ngốc sao? Hay muốn tìm cái chết!



Nạp Lan Hiên nhìn thấy vẻ mặt hàn ý của Nạp Lan Minh Châu, hắn biết rõ Bùi Đông Lai đã hoàn toàn chọc giận Nạp Lan Minh Châu, sắc mặt hắn liền biến đổi, lạnh giọng mà quát. Trong đầu hắn nghĩ Bùi Đông Lai vì muốn trả thù Nạp Lan Minh Châu từ hôn nên mới cố tình nói như vậy.



- Giả ngu sao?



Thái độ coi thường người khác của Nạp Lan Hiên làm cho Bùi Đông Lai vô cùng bất mãn:



- Chẳng lẽ pháp luật quy định ta nhất định phải nhận ra nàng ta hay sao?



- Bùi Đông Lai, anh xác định anh không hề biết tôi? Hoặc đã từng xem qua ảnh chụp của tôi?



Nạp Lan Minh Châu đi tới trước bàn của Bùi Đông Lai, dùng ánh mắt ý bảo Nạp Lan Hiên không nên động thủ, lạnh lùng nhìn Bùi Đông Lai, giọng điệu vô vùng tức giận.



- Không biết!



Từ trước đến giờ, Bùi Đông Lai chưa từng nghe Bùi Vũ Phu nói về chuyện hôn ước, cũng chưa từng gặp qua Nạp Lan Minh Châu, lúc này hắn đối mặt với Nạp Lan Minh Châu ép hỏi, dĩ nhiên hắn phải lắc đầu.



- Một khi đã như vậy, tôi tự giới thiệu một chút, tôi "từng" là vị hôn thê của anh, Nạp Lan Minh Châu!



Nạp Lan Minh Châu cười lạnh nói:




Lúc đầu Nạp Lan Minh Châu còn tức giận với lời nói của Bùi Đông Lai, nhưng khi nghe được câu nói cuối, nàng ta lập tức nở nụ cười lạnh.



Trong mắt nàng, lần trước Bùi Đông Lai thi chỉ được 280 điểm, xếp đội xổ, làm sao có thể thành trạng nguyên của cả tỉnh Liêu Ninh?



Sau khi nghe Nạp Lan Minh Châu nói xong, Bùi Đông Lai không nói gì thêm, chỉ nhìn Tần Đông Tuyết một cách ái ngại.



Nhìn thấy ánh mắt của Bùi Đông Lai, Tần Đông Tuyết không nói tiếng nào, nàng trực tiếp đứng dậy, sau đó lại chủ động nắm tay của Bùi Đông Lai, dùng cách này để Bùi Đông Lai cảm thấy ấm áp!



- Nạp Lan Minh Châu, từng có rất nhiều người khinh thường Bùi Đông Lai, kết quả là bọn hắn đều bị hành động thực tế của Bùi Đông Lai cho một cái tát vang dội! Tôi tin tưởng cô cũng sẽ giống bọn họ, cái tát này, cô chắc chắn phải nhận rồi!



Tần Đông Tuyết nắm tay của Bùi Đông Lai, sắc mặt vô cùng bình tĩnh mà nhìn Nạp Lan Minh Châu, ngữ khí của nàng rất hờ hững:



- Thêm vào đó, Trung Quốc rất lớn, nhưng Đông Bắc rất nhỏ, chỉ ở Đông Bắc này thì Nạp Lan gia mới có đất diễn!



Nghe xong lời của Tần Đông Tuyết, Nạp Lan Minh Châu vốn muốn phát tác, nhưng nghe xong câu nói cuối cùng, nàng ta cố ép tức giận, lạnh lùng nhìn Tần Đông Tuyết mà hỏi:



- Cô... cô là ai?



- Tôi họ Tần, đến từ Yến Kinh!



Tần Đông Tuyết nhẹ nhàng liếc nhìn Nạp Lan Minh Châu một cái, sau đó quay lại nhìn Bùi Đông Lai một cách ấm áp, nở nụ cười rồi nói nhẹ:



- Chúng ta đi chứ?



Mặc dù Bùi Đông Lai đối với lời nói của Tần Đông Tuyết cảm thấy tràn ngập nghi hoặc, nhưng hắn cũng không hỏi nhiều, mà chỉ im lặng nắm tay của Tần Đông Tuyết chậm rãi rời khỏi.



Yến Kinh, Tần gia.



Bên tai của hắn vẫn quanh quẩn lời nói của Tần Đông Tuyết.



Nhìn theo bóng lưng của Bùi Đông Lai và Tần Đông Tuyết đang bỏ đi, đột nhiên Nạp Lan Minh Châu cảm thấy một nỗi sợ hãi dâng lên tràn ngập tâm hồn nàng, hoàn toàn chiếm cứ cả thân thể nàng.



Dưới ánh đèn vàng, sắc mặt của nàng trở nên trắng bệch!