Siêu Cấp Cường Giả

Chương 510 : Cầu xin tha thứ và ngược lại

Ngày đăng: 01:55 20/04/20


"A..."



Bởi vì Có tật giật mình, Hạ Y Na trong lòng vạn phần thẹn thùng, lúc này ngạc nhiên thấy Bùi Đông Lai thân thể trần truồng, một chút xốc hết lên rồi chăn, cả kinh kêu một tiếng, tóc mây loạn sái, hai mắt nhắm nghiền, đôi mi thanh tú khẽ run, hai vú che đậy, cả người co rúc ở cùng nhau, tựa như một con đợi làm thịt con cừu nhỏ cừu con.



Bùi Đông Lai lúc trước đã bị Tần Đông Tuyết khiến cho không thể nhịn được nữa, lúc này thấy đến Hạ Y Na kia phó vừa sợ vừa thẹn bộ dáng, trực tiếp cúi người hướng Hạ Y Na hôn tới.



Bốn môi chạm nhau, Hạ Y Na chỉ cảm thấy môi của mình một mảnh lửa nóng, cả người căng thẳng, bản năng buông lỏng ra răng thành, làm cho Bùi Đông Lai đầu lưỡi thuận thế mà vào, cuốn lên cái lưỡi thơm tho của nàng.



Bá đạo này, lửa nóng vừa hôn, làm cho Hạ Y Na trong lòng ngượng ngùng cùng lúng túng không còn sót lại chút gì, trong nháy mắt đốt trong cơ thể nàng đã xông lên dục hỏa, nàng bản năng vươn ra hai tay, ôm Bùi Đông Lai cổ, mới lạ mà nhiệt tình đáp lại Bùi Đông Lai.



Cảm thụ được Hạ Y Na đáp lại, Bùi Đông Lai tay phải nhẹ nhàng lôi kéo, giải khai quần ngủ nơ con bướm, thuận thế kéo, trực tiếp đem quần ngủ túm đến Hạ Y Na nơi bụng, lộ ra tuyết trắng, cao ngất đỉnh nhọn.



Đỉnh nhọn hiện ra, Bùi Đông Lai không làm dừng lại, một tay tiếp tục đi xuống kéo quần ngủ, một tay xoa đỉnh nhọn.



"A... Ừ..."



Hạ Y Na lúc trước thấy Bùi Đông Lai cùng Tần Đông Tuyết kích tình, liền đã có chút ít khó kìm lòng nổi, lúc này đối mặt Bùi Đông Lai lửa nóng thế công, chỉ cảm thấy cả người đầy dẫy một cổ tô ngứa cảm giác, không nhịn được quay đầu, phát ra một tiếng ngâm khẽ, gương mặt hồng còn giống là muốn chảy nước một loại.



Mắt thấy Hạ Y Na dịch chuyển khỏi đôi môi, Bùi Đông Lai dời đi mục tiêu, một chút hôn lên Hạ Y Na vành tai. Nhẹ nhàng thổi miệng nhiệt khí.



Mỗi người đàn bà đều có mẫn cảm của mình bộ vị, Hạ Y Na mẫn cảm nhất bộ vị là vành tai, làm vành tai của nàng bị Bùi Đông Lai hôn lên trong nháy mắt đó, nàng giống như là điện giật rồi một loại, cả người co quắp không chỉ là, dòng suối nhỏ lần nữa vỡ đê, ** thật chặc kẹp ở cùng nhau.



"Nhấc chân."



Tựa hồ là nhận thấy được vành tai là Hạ Y Na nhạy cảm bộ vị. Bùi Đông Lai dừng lại thêm rồi một hồi, cho đến Hạ Y Na cả người vặn vẹo, hiện đầy đỏ ửng sau, mới dừng lại. Nhẹ nhàng thổi miệng nhiệt khí.



"A... Ngứa..."



Hạ Y Na chỉ cảm thấy cả người nóng rang, tô ngứa khó nhịn, lần nữa phát ra ngâm khẽ, đồng thời dựa theo Bùi Đông Lai theo như lời. Biết điều nâng lên, tùy ý Bùi Đông Lai kéo quần ngủ.



Một chút kéo quần ngủ, Bùi Đông Lai không làm dừng lại, một phát bắt được bao vây, che dấu Hạ Y Na thần bí vườn hoa màu đen quần lót tơ lụa, đi xuống luôn.



Hử!?


Mấy phút đồng hồ sau, Quý Hồng đem một chén rượu đỏ uống một hơi cạn sạch, đồng thời cũng đem mấy ngày gần đây tập đoàn chuyện đã xảy ra sửa lại một lần, chọn lựa ra Gấp, Nặng Khó giải quyết chuyện tình.



Sau đó... Nàng trở lại trước bàn làm việc, ngồi xuống, để chén rượu xuống, nhếch lên hai chân, cầm lấy làm việc điện thoại, bấm Phó tổng tài kiêm đổng sự hội thành viên Ngô Sinh điện thoại.



- Quý tiểu thư.



Điện thoại được chuyển, giọng nói của Ngô Sinh vang lên, ngữ khí vô cùng tôn kính.



- Ngô tổng, xem ra thì hạng mục số 1 bên kia đã xảy ra chuyện a?



Quý Hồng hành văn gãy gọn mà hỏi.



- Quý tổng, hạng mục ấy cần vốn là 20 tỷ, bên kia đã đồng ý để chúng ta đầu tư, chỉ cần chúng ta đổ tiền vào là có thể thực hiện nhưng mà mấy ngày trước phó hành hành trưởng ( Phó chủ tịch ngân hàng) Chu Kim đã cho rằng tài vụ của tập đoàn chúng ta xảy ra vấn đề nên không cho chúng ta vay vốn, nên không thể kịp đưa vốn vào để thực hiện dự án. Mà phó thị trưởng Phó Dong lại yêu cầu chúng ta trước 18h tối nay phải đảm bảo tài chính, nếu không thì sẽ tiến hành đấu thầu lại để tìm nhà đầu tư kh ác.



Ngô Sinh vội vàng đem mọi chuyện kể ra cho Quý Hồng.



- Ngô tổng, mấy ngày nay vất vả cho ông rồi, thời gian không còn sớm rồi, ông hãy nghỉ ngơi đi.



Quý Hồng nghe vậy thì chân mày nhíu lại cũng không nhắc lại chuyện này.



- Vâng, chúc Quý tiểu thư ngủ ngon.



Ngô Sinh trả lời một câu.



- Lão bản thân ái, xem ra chuyện này chỉ có cậu ra mặt mới giải quyết được.



Quý Hồng đứng dậy đi đến sát cửa sổ, trong đầu hiện ra tin tức của Chu Kim cùng Phó Dong, tâm như gương sáng. Chu Kim chính là thành viên trung tâm của Diệp gia, mà Phó Dong bởi vì không thể theo đuổi Liêu Nguyệt nên muốn làm khó Bùi Đông Lai. Thêm vào đó là 2 ngày trước Diệp gia đã ra tay với Bùi Đông Lai, dường như là 2 người này muốn làm khó dễ Bùi Đông Lai, mục đích không cần nói cũng biết.



- Đông Lai đệ đệ thân ái, tỷ tỷ ở trong này làm việc mệt chết đi được, còn cậu thì ở đó phong lưu khoái hoạt, món nợ này tỷ tỷ sẽ tính sổ với cậu.



Hiểu được mọi chuyện thì Quý Hồng vốn định gọi điện cho Bùi Đông Lai, nhưng nghĩ lúc này đã muộn nên cuối cùng nàng không có gọi, nàng khẽ hừ nhẹ:



- Một ngày nào đó, tỷ tỷ sẽ đẩy ngã cậu.