Siêu Cấp Cường Giả

Chương 529 : Đế vương vô tình, cường địch đột kích

Ngày đăng: 01:56 20/04/20


- Đông Lai.



Bên tai quanh quẩn lời nói của Bùi Đông Lai, nhìn bóng lưng cô đơn của Bùi Đông Lai thì Tiêu Cuồng chỉ cảm thấy trước ngực bị cái gì chắn lại, theo bản năng hé miệng hô lên.



- Cuồng ca, lão thái gia rất muốn gặp anh, anh đi vào thôi.



Bùi Đông Lai dừng bước lại, quay đầu lại nhìn về phía Tiêu Cuồng:



- Tháng 5, chúng ta gặp lại.



"Ách..."



Tiêu Cuồng gật gật đầu, không nói lời nào.



Bùi Đông Lai thu hồi ánh mắt, tiếp tục đi ra.



Tiêu Cuồng quay đầu lại nhìn những thành viên trung tâm của Tiêu gia, muốn nói rồi lại thôi, cuối cùng phất phất tay, giận dữ đi vào biệt thự.



Rất nhanh, Bùi Đông Lai đi ra khỏi biệt thự thì thấy đám người Tần Hồng Sơn, Diệp Thạch đã đón xe rời đi.



Mà Tiêu Nguyên Thanh lại còn đứng ở đây, thấy một màn như vậy thì trong lòng Bùi Đông Lai vừa động, cảm thấy được Tiêu Nguyên Thanh cố ý đứng đây đợi hắn, vì thế hắn liền dừng bước.



- Ta có lời muốn nói với cậu.



Tiêu Nguyên Thanh đúng là đứng ở đây chờ Bùi Đông Lai, ánh mắt của hắn tỏ ra phức tạp.



- Vâng, thủ trưởng.



Bùi Đông Lai liền chào theo nghi thức quân đội, ngẩng đầu ưỡn ngực đi về phía Tiêu Nguyên Thanh.



Hắn quả thật rất thông minh.



Trong lòng Tiêu Nguyên Thanh nghĩ như thế, ánh mắt lại cực kỳ kiên định, hiển nhiên là không thay đổi quyết định của mình.



- Ta là người xuất thân từ quân đội, làm việc nói chuyện đều không thích quanh co lòng vòng, thích nói thẳng cho nên ta cũng không vòng vo với cậu.



Mắt thấy Bùi Đông Lai dừng lại thì Tiêu Nguyên Thanh nói thẳng:



- Ta nghe cha ta nói chuyện gia gia của cậu cùng cha của ta, chuyện về công thần khai quốc.



Bùi Đông Lai tâm như gương sáng, trầm mặc không nói.



- Không biết cậu đã từng nghe qua một câu: " Nhân tình giống như là một bình rượu, đựng càng lâu thì càng đáng giá."



Tiêu Nguyên Thanh nghiêm mặt nói:



- Sở dĩ đáng giá là bởi vì trên thế gian này, thứ nào cũng có giá cả, nhưng chỉ cao hay thấp mà thôi.



- Ngài không giống quân nhân, càng giống chính khách.



Bùi Đông Lai nhịn không được mở miệng nói.



Tiêu Nguyên Thanh nghe vậy cũng không có đề ý, tràn đầy cảm xúc nói:




Bởi vì hắn biết mặc dù Diệp Tranh Vanh đã mất đi con đường làm quan nhưng mà hắn vẫn tiếp tục hợp tác với Võ Đang, chẳng những để cho người ta đầu tư vào Võ Đang, mà hơn nữa ở trong thời gian ngắn thì hắn đã dùng các loại thủ đoạn để tuyên truyền, tạo thế cho Võ Đang.



- Diệp thiếu, cậu muốn ta động thủ khi nào?



Rất nhanh, Lãnh Vô Cực liền trở nên tĩnh tâm trở lại, hắn mở miệng hỏi. Hiển nhiên là hắn cũng biết trên thế giới này không có miễn phí cơm trưa, huống chi là thanh Thừa Ảnh trong truyền thuyết?



- Khi hắn rời khỏi Yên Kinh thì có thể ra tay.



Diệp Tranh Vanh thu lại ý cười trên mặt, hữu ý vô ý nói:



- Quan trọng là phía bên Lãnh đại sư.



- Ta không biết Diệp thiếu có hiểu cảnh giới của võ giả không?



Lãnh Vô Cực nhíu mày hỏi.



- Có biết một chút.



- Dựa theo phân chia thì Bùi Đông Lai chính là Ám Kính đại thành, ngày đó ở trên lôi đài hắn có thể đánh bại tên tiểu tử NB kia hoàn toàn là dựa vào tốc độ cùng một môn vũ kỹ trong "Bùi gia quyền" là "Thất Thương", một chiêu " Thất Thương" đó ẩn chưa thất trọng kình lực, tầng sau chồng lên tầng trước.



Vẻ mặt Lãnh Vô Cực tỏ ra ngạo nghễ nói:



- Mặc dù tốc độ của hắn rất nhanh nhưng mà Võ Đang Bát Quái bộ cũng không kém, còn cái gọi là " Thất Thương" thì căn bản không thể làm ta tổn thương.



- Nghe nói Lãnh đại sư sớm đã là cao thủ Hóa Kính, nói vậy thì chém đầu Bùi Đông Lai cũng là một việc dễ dàng.



Nghe được Lãnh Vô Cực nói thế, cảm nhận được sự tự tin của Lãnh Vô Cực thì Diệp Tranh Vanh nhịn không được mà cười khen một câu.



Lãnh Vô Cực cũng không để ý đến lời thăm dò của Diệp Tranh Vanh, mà là lạnh lùng nói:



- Diệp thiếu, ta nghe bên cạnh Bùi Đông Lai có một nữ nhân tên là Quý Hồng, người này chính là tỷ tỷ cùng cha khác mẹ với cậu?



- Làm sao?



Lông mày Diệp Tranh Vanh nhíu lại.



- Luận về kiếm pháp của giới võ học Trung Hoa thì có thể đánh đồng với Võ Đang kiếm pháp chỉ có Cô Độc kiếm pháp. Đại hội võ lâm cuối năm nay sư phụ của ta sẽ tự mình ra trận chém giết Cô Độc Phong Ảnh, lấy kiếm xưng danh, đoạt chức vô lâm minh chủ.



Lãnh Vô Cực cười lạnh, lau thanh Thừa Ảnh giả trong tay, sát ý lẫm nhiên, nói:



- Trước đó, ta muốn giết chết đồ đệ của Cô Độc Phong Ảnh, cũng chính là nữ nhân tên là Quý Hồng kia để tạo cho sư phụ ta một chút thanh thế trước khi rời núi.



- Như vậy a…



Diệp Tranh Vanh cười cười, hờ hững nói:



- Chỉ là một đứa tạp chủng mà thôi, muốn giết thì cứ giết.



- Ta đây không ngại mà làm thịt con gà kia.



Lãnh Vô Cực cười ha ha, giống như đã nắm lấy sinh tử của Bùi Đông Lai và Quý Hồng.