Siêu Cấp Cường Giả

Chương 544 : Nghịch tập, nghịch tập (2)

Ngày đăng: 01:56 20/04/20


Màn đêm buông xuống, trong biệt thự của vợ chồng Tần Tranh, lúc này Tần Tranh cùng Tiếu Ái Linh đang ngồi ở trên bàn dùng cơm, thức ăn được đưa lên đầy đủ, món nào món nấy làm cho người ta phải phát thèm thế nhưng mà Tiếu Ái Linh lại không có đụng đũa mà ngay cả Tần Tranh cũng tỏ ra buồn tẻ vô vị.



- Làm sao thế?



Tần Tranh thấy thế, để đũa xuống hỏi.



Tiếu Ái Linh khe khẽ thở dài:



- Nghĩ đến 2 đứa bọn nó.



Nghe Tiếu Ái Linh nói thế thì Tần Tranh há miệng thở dốc, lại không biết phải nói cái gì.



- Bằng tâm mà nói thì vào lúc này Bùi Đông Lai vẫn không quên việc tảo mộ, hơn nữa lại vì Bùi Vũ Phu mà xây một ngôi mộ, thật sự là rất khó đối với nó.



Thấy Tần Tranh không nói lời nào, Tiếu Ái Linh mở miệng lần nữa, ngữ khí cực kỳ phức tạp.



Tần Tranh nghe vậy thì châm một điếu thuốc lá, ngửa mặt nhìn trần nhà, nói:



- Bùi Vũ Phu quả thật có một đứa con rất tốt.



- Nếu…Nếu không thì chúng ta đi cầu xin lão gia tử, để người ra mặt giúp đỡ Bùi Đông Lai đi?



Tiếu Ái Linh do dự một chút, nhịn không được nói:



- Đứa nhỏ này thật sự rất đáng thương.



- Diệp gia vừa mới chiếm được thế thượng phong trong trận chiến vừa rồi, Tiêu gia cũng bị tổn thất đi, lão gia tử làm sao có thể giúp nó được?



Tần Tranh cười khổ lắc lắc đầu.



Tiếu Ái Linh cũng biết điều này, chỉ là có chút không đành lòng, lúc này thấy Tần Tranh lắc đầu, lại nói:



- Chẳng lẽ chúng ta trơ mắt nhìn Diệp gia chỉnh chết Bùi Đông Lai sao?



- Lần trước Đông Lai mang theo Đông Tuyết về nhà ăn cơm thì tôi từng đáp ứng Đông Lai, đến lúc cuối cùng thì tôi sẽ giữ cho nó 1 mạng.



Tần Tranh phun ra một ngụm khói, sắc mặt ngưng trọng nói:



- Lấy cục diện trước mắt mà xem, tuy rằng việc này sẽ khó thực hiện được, nhưng mà tôi sẽ làm hết sức.



- Không phải hết sức, mà là nhất định.



Tiếu Ái Linh kích động nói.


Cùng lúc đó, một chiếc xe hơi chạy nhanh trên một con đường chính ở Seoul HQ.



Trong xe, Quý Hồng ngồi ở vị trí lái xe, còn Cô Độc Phong Ảnh thì ngồi phía sau xe, đang nhắm mắt dưỡng thần.



Thông qua kính phản quang nhìn thấy Cô Độc Phong Ảnh ngồi phía sau thì vẻ mặt Quý Hồng lộ ra sự khó chịu, vì muốn che dấu tai mắt người khác, xuất hiện ở quốc ngoại mà Cô Độc Phong Ảnh đã cắt đi mái tóc phiêu dật ở trên đầu, đầu của Cô Độc Phong Ảnh bây giờ là đầu húi cua, hơn nữa trường bào trên người đã được cởi bỏ, đổi lại là một thân âu phục, Quý Hồng cảm thấy vô cùng khó chịu.



- Đông Lai bên kia có gặp nguy hiểm không?



Dường như đã nhận ra ánh mắt của Quý Hồng, Cô Độc Phong Ảnh mở to mắt, hỏi.



Quý Hồng lắc lắc đầu:



- Đám tử sĩ của Thôi gia đã tới Gia Cách Đạt Kỳ, lúc này Bùi Đông Lai đang một ở khách sạn nằm ở khu náo nhiệt. Dựa vào suy đoán của cậu ta thì trong lòng Diệp Tranh Vanh không cam lòng, hơn phân nửa là muốn tự thân giải quyết, như vậy kể từ đó Diệp Tranh Vanh sẽ không có khả năng động thủ ở nơi náo nhiệt, mà đợi sáng mai khi Bùi Đông Lai đi tảo mộ thì sẽ thực hiện chặn giết.



- Hy vọng sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.



Cô Độc Phong Ảnh có chút không yên lòng.



- Sư phụ, ngài cứ yên tâm, cậu ta không có việc gì đâu.



Thấy được vẻ lo lắng của Cô Độc Phong Ảnh thì Quý Hồng do dự một chút, cuối cùng cũng đem kế hoạch của Bùi Đông Lai nói ra cho Cô Độc Phong Ảnh nghe:



- Bởi vì, cậu ta trừ nhờ lão nhân gia ngài ra tay khống chết gia chủ của Thôi gia, dùng chiêu rút củi dưới đáy nồi thì cậu ta còn âm thầm liên hệ với rất nhiều người trong giới võ học TQ.



Hả?



- Những cường giả võ học này đã bí mật lẻn vào Gia Cách Đạt Kỳ, cho nên mặc dù tối nay đám bổng tử kia động thủ với cậu ta thì tối đa là cũng làm quấy nhiễu kế hoạch của cậu ta mà thôi.



Quý Hồng vạch trần đáp án, trong lòng bội phục không thôi:



- Đây là một liên hoàn kế, các cường giả võ học cũng thế, con và sư phụ cũng thế, cũng chỉ là những điểm nhỏ trong liên hoàn kế này mà thôi.



- Một khi đã như vậy thì ta đây cũng yên lòng.



Cô Độc Phong Ảnh yên lòng, nói:



- Sau khi đến chỗ đấy thì con không cần động thủ, chỉ cần đi sau ta là được rồi.



- Toàn bộ tử sĩ cường giả của Thôi gia đã đi vào TQ, thế mà lão bản thân ái lại để sư phụ lão nhân gia đến nơi đây, thật sự là đã để lại thể diện cho đám bổng tử kia a.



Nghe Cô Độc Phong Ảnh nói thế thì Quý Hồng nhìn vào cảnh đêm phồn hoa của Seoul, trong mắt hiện lên vẻ chờ mong:



- Một trận chiến này sẽ làm cho cả thế giới khiếp sợ sao?