Siêu Cấp Cường Giả

Chương 568 : Muốn đối ngoại cần phải yên nội (10)

Ngày đăng: 01:56 20/04/20


Trong màn đêm, 3 chiếc xe hơi trước sau chạy vào ngục giam Lang Sơn.



- Diệp thư ký, Từ sở trưởng.



Trước ngục giam, ngục trưởng cùng 2 tên giám ngục đã đứng đợi từ lâu, thấy xe dừng lại thì chủ động bước lên chào hỏi.



- La ngục trưởng, chào ông, tôi là Sử Hồng là xử trưởng của Quốc An Cửu Xử, dựa vào mệnh lệnh thì tôi sẽ cùng với những thành viên trong tổ chuyên án đến đây để thẩm vấn Bùi Đông Lai, xin ông hãy phối hợp.



Không đợi Diệp Cấm, Từ Lệ đáp lời thì Sử Hồng liền bước lên, đưa ra một tờ văn kiện.



Ngũ trưởng nghe vậy thì cầm lấy tờ văn kiện, thấy được trong đó đã có chữ ký của Khương Tuấn, nội dung trong đó cũng không khác gì lời nói của Sử Hồng.



- Chào ngài, Sử trưởng phòng.



Xem hết văn kiện, ngục trưởng trầm ngâm một chút rồi nói:



- Dựa vào yêu cầu của thượng cấp thì phàm là người nào muốn tiến vào ngục giam Lang Sơn để thăm tù nhân thì phải được thượng cấp cho phép.



Hả?



Mắt thấy ngũ trưởng không cho phép thì chân mày Diệp Cấm, Từ Lệ nhíu lại, Sử Hồng thì có chút tức giận, nói:



- La ngục trưởng, tôi hy vọng ông hiểu được, chúng tôi không phải đến thăm tù mà là đến thẩm vấn, xin ông hãy phối hợp với chúng tôi.



- Thật có lỗi, Sử trưởng phòng, dựa vào quy định thì muốn vào thẩm vấn người trong ngục giam Lang Sơn chỉ có 2 hình thức, thứ nhất chính là do chính tay phạm nhân tự viết, thứ hai là do cấp trên phê chuẩn, bên tôi phối hợp, phụ trách giao người cho những ngành có liên quan…..



- Tôi biết trình tự của các ông, chúng tôi cũng dựa theo loại thứ hai này, hơn nữa còn dựa theo yêu cầu của thượng cấp.



Không đợi La ngục trưởng nói xong thì Sử Hồng nhíu mày nói, hắn tỏ ra bất mãn, đồng thời cũng cảm thấy đầu óc của La ngục trưởng có phải là bị lừa đá hay không? Vợ chồng Diệp Cấm, Từ Lệ đang ở đây mà ông còn dám không cho đi vào?



Nghe Sử Hồng nói thế thì ngục trưởng nói:



- Xin chư vị tới phòng làm việc của tôi chờ một lát, tôi sẽ xin chỉ thị của cấp trên.



- Không cần xin chỉ thị.



Mặt Diệp Cấm không chút thay đổi nói:



- Lần này tổ chuyên ngành là do thượng cấp phai xuống, nếu như tổ chuyên ngành đã có văn kiện thì tự nhiên là đã được thượng cấp đồng ý rồi.



- Diệp thư ký, cái ngài nói thì tôi cũng biết nhưng mà…



- Nhưng mà cái gì?



Lúc này không đợi La ngục trưởng nói hết thì Từ Lệ liền lạnh lùng nhìn vào La ngục trưởng, nói.



- Thật có lỗi, Diệp thư ký, Từ sở trưởng, bộ trưởng đã có chỉ thị, nếu như có người nào muốn đến đây tìm Bùi Đông Lai thì phải gọi điện để xin chỉ thị của ngài ấy.



Thấy được vẻ tức giận trong giọng nói của Từ Lệ, thì La ngục trưởng đành phải lấy cớ.



Diệp Cấm nghe vậy thì lạnh lùng nhìn vào La ngục trưởng, gằn từng chữ:



- Một lát nữa tôi sẽ đích thân gọi điện đến bộ trưởng của ông để giải thích chuyện này.




Mắt thấy Từ Lệ đến gần, một gã thành viên Long Nha bước lên, đưa tay ngăn không cho Từ Lệ đi lên, kết quả bởi vì ra tay quá mức đột nhiên, thêm vào đó là lực đạo lớn nên thiếu chút nữa đẩy ngã Từ Lệ.



- Thủ trưởng.



Nhận thấy được điểm này, tên thành viên Long Nha tiến lên biến sắc, lập tức xoay người, giữ chặt lấy Từ Lệ, không để cho Từ Lệ ngã xuống.



- Ngươi dám động tay động chân với ta?



Một phen giữ chặt Từ Lệ, không đợi tên thành viên Long Nha buông tay ra, Từ Lệ trừng to mắt, gào thét một tiếng, thuận thế tát một cái.



"Ách..."



Tên thành viên Long Nha cầm tay Từ Lệ, nghe được Từ Lệ nói như thế, biết được sự việc khó giải quyết thì biến sắc, lập tức buông tay ra.



"Bốp"



Ngay sau đó.



Một tiếng vang vang lên.



Tên thành viên Long Nha kia đã bị Từ Lệ tát một tát vào mặt.



- Bắt lại cho ta!



Cùng lúc đó, trong lòng Diệp Cấm vừa động, lập tức liền hạ lệnh.



- Không được nhúc nhích.



Mệnh lệnh Diệp Cấm vừa ra, 8 gã đặc công đi theo hắn liền giơ súng, họng súng nhắm vào 2 gã thành viên Long Nha.



2 gã thành viên Long Nha thấy vậy thì liền do dự một chút, cuối cùng không có động thủ, sắc mặt khó coi nhìn vào Diệp Cấm:



- Thủ trưởng, xin đừng làm chúng tôi khó xử.



- Cút.



Từ Lệ đưa tay chỉ lên trước mặt tên thành viên Long Nha, giọng nói không thể nghi ngờ.



- Diệp Cô Thành là em trai của tôi, sau này tôi sẽ nói rõ việc này.



Diệp Cấm thấy thế thì giải thích với 2 gã thành viên Long Nha một câu, sau đó nhìn tên ngục trưởng rồi nói:



- Mở cửa ra.



2 gã thành viên Long Nha nghe Diệp Cấm nói thế thì biến sắc, do dự một chút, cuối cùng cũng là đi qua một bên.



Ngục trưởng thấy thế, biết rõ nếu chống cự sẽ phí công cho nên liền cầm chìa khóa đi tới cửa phòng giam.



Trong phòng giam.



Bùi Đông Lai mở mắt ra, rốt cục Đông Lai lộ diện.