Siêu Cấp Cường Giả
Chương 58 : Điểm số nghịch thiên
Ngày đăng: 01:49 20/04/20
Vào lúc hoàng hôn khi ánh mặt trời dần hạ xuống phía sau đỉnh núi, phía Bắc của Trầm Thành, trên một kênh đào.
- Hô! Hô!
Một thiếu niên dáng người phong phanh đang đón lấy ánh nắng chiều, đánh một bộ quyền pháp mà không biết tên.
Cách đó không xa, một vị đại thúc trung niên đang nằm trên bãi cỏ, cầm trong tay một chiếc điện thoại Nokia đời cũ không ngừng gọi.
- Đông Lai!
Không biết qua bao lâu, đại thúc tên là là Bùi Vũ Phu bỗng đứng dậy, hướng về phía thiếu niên kia hô lên, trên khuôn mặt kiên nghị kia lộ ra vài phần lo lắng.
Nghe được Bùi Vũ Phu gọi thì Bùi Đông Lai liền đình chỉ vung quyền, lau mồ hôi trên trán rồi hỏi:
- Qua tử, có chuyện gì vậy?
- Điện thoại gọi không được.
Bùi Vũ Phu gấp đến nổi vung cái điện thoại lên, cảm giác kia như hận không thể quăng cái điện thoại này xuống đất.
- 6h mới công bố điểm thi, bây giờ còn chưa tới 6h, ngươi gọi được mới là chuyện lạ.
Bùi Đông Lai dở khóc dở cười:
- Hơn nữa nếu như tới 6h thì toàn bộ mọi người cũng đều gọi, như vậy thì cũng rất khó khăn đó.
Bên tai vang lên lời nói của Bùi Đông Lai, Bùi Vũ Phu chỉ gãi gãi đầu:
- Như vậy thì làm sao để biết được điểm đây?
- Qua tử, người sốt ruột cái gì
Bùi Đông Lai tức giận nói:
- Người có tra hay không thì cũng không có vấn đề gì, dù sao thì con của người cũng đạt được Trạng Nguyên rồi.
- Ta chính là muốn biết con thi được bao nhiêu điểm.
Bùi Vũ Phu cười nói.
- Như vậy đi, trước tiên người hãy chỉ bảo cho con một chút quyền pháp, một hồi nữa khi về nhà thì con sẽ lên truyenfull.vn để tra điểm.
Bùi Đông Lai nghĩ ngợi một lát rồi nói, hắn cũng chẳng để ý đến thành tích của mình.
- Luyện võ không phải là ngày một ngày hai là có thể thành công, tuy rằng căn cơ của con tốt nhưng mà muốn trong một thời gian ngắn để đạt tới cảnh giới khi ra quyền thì có Đái Kình thì đó là chuyện không có khả năng.
Bùi Vũ Phu muốn sớm biết điểm thi của Bùi Đông Lai cho nên cố gắng đả kích Bùi Đông Lai để có thể mau trở về nhà để xem điểm.
- Xuất quyền có Đái Kình, đây là ý gì?
Từ ngữ này chỉ có trong tiểu thuyết mà thôi, điều này đã làm cho Bùi Đông Lai trợn mắt há mồm.
Một giây, hai giây, ba giây.
Ba giây sau, màn hình máy tính chợt lóe lên thành tích của Bùi Đông Lai liền hiện ra trước mặt mọi người.
Ngữ Văn 145.
Toán 150.
Lý 300. Nguồn truyện: Truyện FULL
Anh ngữ 150.
Tổng điểm: 745 điểm,
Hình ảnh dừng lại, thời gian cũng chậm dần.
Trước máy vi tính, vô luận là Tần Đông Tuyết hay là những người có địa vị cao như vợ chồng Tần Tranh thì cũng mở to hai mắt ra, nhìn vào cái số điểm nghịch thiên kia.
Trong thư phòng bỗng trở nên im lặng, người lấy lại tinh thần đầu tiên không phải là Tiếu Ái Linh cũng chẳng phải là Tần Tranh mà là Tần Đông Tuyết.
Hô.
Tần Đông Tuyết thở phào một hơi, khuôn mặt liền nở ra nụ cười xán lạn.
Thấy được nụ cười trên mặt của Tần Đông Tuyết thì Tần Tranh liền lấy lại tinh thần, cũng không biết là hắn đang suy nghĩ gì nữa.
- Đông…. Đông Tuyết là điểm của ai vậy?
Trên mặt của Tiếu Ái Linh còn sót lại vẻ kinh ngạc, theo bản năng mà hỏi.
- Hắn họ Bùi, tên là Đông Lai.
Trong đầu không khỏi hiện ra hình ảnh khôi ngô của Bùi Đông Lai, Tần Đông Tuyết chậm rãi mở miệng, giọng nói có chút hưng phấn:
- Là con của Bùi Vũ Phu.
Con của Bùi Vũ Phu sao?
Ngạc nhiên khi nghe được lời nói của Tần Đông Tuyết thì vô luận là Tần Tranh hay Tiếu Ái Linh đều sững sờ ngay tại chỗ.
- Quả nhiên là hổ phụ không sinh khuyển tử.
Tần Tranh dần dần lấy lại tinh thần rồi nói.
- Nạp Lan Minh Châu, ngươi đã chuẩn bị xong chưa?
Tần Đông Tuyết thả lỏng đôi bàn tay ra, nụ cười mặt càng đậm.
Nhất tiếu khuynh thành.