Siêu Cấp Cường Giả

Chương 659 : Thất Sát, Phá Quân chiến quần hùng (3)

Ngày đăng: 01:58 20/04/20


"Bá!"



Rất nhanh, tuyệt đại bộ phân đội viên dự thi nhìn về hướng Bùi Đông Lai, ánh mắt mang theo vài phần hài hước, cảm giác giống như đang nói:



- Không phải ngươi nói chức quán quân là của ngươi sao? Vậy thì hãy thể hiện ngươi mạnh hơn Merck, Battty Ann, Tô Bồ Đề.



Bởi vì Park Ji Yong có hành vi khiêu khích, làm cho Tiêu Cuồng căm ghét Park Ji Yong tới cực điểm, thế cho nên trước khi chia tổ Tiêu Cuồng có nằm mộng cũng muốn nằm cùng tổ với Park Ji Yong.



Khi Tiêu Cuồng phát hiện Bùi Đông Lai nằm chung tổ với Park Ji Yong, hắn thập phần hưng phấn, nhưng hắn lại có chút bận tâm, lo lắng Park Ji Yong không lên sàn mà nhận thua.



Nhìn thấy Park Ji Yong đi lên sàn đấu, Tiêu Cuồng nhẹ nhàng thở ra, sau đó hắn có chút khó chịu nhìn vào Park Ji Yong



Ngay tại lúc Tiêu Cuồng đang khó chịu, thì hắn thấy các đội viên tham dự đang dùng ánh mắt hài hước nhìn về phía Bùi Đông Lai, bọn hắn đối với thực lực của Bùi Đông Lai cực kỳ xem thường.



Điều này làm cho Tiêu Cuồng rất bực mình, hắn muốn nói cho mọi người biết ba người Battty Ann, Tô Bồ Đề và Merck chẳng là gì so với Bùi Đông Lai cả, nhưng hắn cảm thấy nói như vậy lại không có sức thuyết phục nên chỉ biết im lặng mà nhìn.



Cùng lúc đó, Tô Bồ Đề, Battty Ann cùng Merck nhìn về phía Bùi Đông Lai, trong đó Tô Bồ Đề cùng với không ít thành viên dự thi có suy nghĩ giống nhau, thực lực của Bùi Đông Lai chỉ là bát cấp chiến sĩ (Hóa Kính đại thành cảnh giới) lấy cái gì mà hắn có dũng khí hô to câu nói: "chức quán quân lần này là cua ta"



Hai người Battty Ann cùng Merck không tin rằng Bùi Đông Lai có thể ngồi chung mâm với bọn hắn. Nhưng bọn hắn lại muốn biết thực lực của Bùi Đông Lai đã đạt tới trình độ nào.



Trong lúc nhất thời toàn trường hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có tiếng bước chân của Park Ji Yong không ngừng vang lên, tất cả mọi người đều tập trung nhìn về phía Bùi Đông Lai.



Đang lúc mọi người chăm chú nhìn thì thấy Bùi Đông Lai không giống như Battty Ann hay Tô Bồ Đề dùng thực lực mà phóng lên sàn đấu, mà hắn đi từng bước rất chậm rãi lên sàn đấu.



- Hắc xem ra hắn không dám làm giống Battty Ann hay Tô Bồ Đề dùng thực lực của mình mà phóng lên sàn đấu.



Chứng kiến hành động của Bùi Đông Lai, không ít đội viên nghĩ như vậy, bọn hắn cho rằng Bùi Đông Lai vì sợ nhục mặt nên không dám làm giống Battty Ann hay Tô Bồ Đề.



Thậm chí hai người Battty Ann, Merck cũng có ý tưởng đó.



Tô Bồ Đề không có nghĩ như vậy.



Mặc dù nàng biết thực lực của Bùi Đông Lai không bằng mình, nhưng nàng đã từng giao thủ với Bùi Đông Lai, luận về tốc độ Bùi Đông Lai không hề thua kém nàng.




- Cuồng vọng, ngu ngốc, không cần nhiều lời nữa xông lên đi, chẳng phải ngươi nói ngươi sẽ đoạt giải quán quân sao? Xông lên đi, đánh bại ta đi.



Park Ji Yong làm ra một tư thế rất khí thế, sau đó ngón tay ngoắc ngoắc Bùi Đông Lai rồi nói:



- Ngươi lên đi, trong vòng 10 chiêu ta không xuất thủ.



"Ba!"



Khi Park Ji Yong nói xong, Bùi Đông Lai liền xuất hiện trước mặt Park Ji Yong một quyền nên ra, thân hình Park Ji Yong bay lên trời như một trái bóng chày.



"Ách..."



Bất thình lình xảy ra biến cố, tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn chằm chằm lên sàn đấu, trong đầu hiện ra câu hỏi: " vừa mới xảy ra chuyện gì?"



"Phốc"



Giống như để đáp lại nghi hoặc trong đầu của bọn hắn, trên không trung mặt của Park Ji Yong huyết nhục mơ hồ, một ngụm máu tươi xen lẫn mấy cái răng được phun ra, trong lúc hắn đang nói chuyện thì lọt vào tập kích của Bùi Đông Lai, lực đạo khủng bố đến nổi làm cho hắn câm miệng đồng thời tự cắn đứt cả đầu lưỡi.



Dù hắn có thể sống sót qua cuộc thi này, nhưng hắn sẽ không nói chuyện được nữa.



- Sảng khoái.



Thấy một màn như vậy Tiêu Cuồng không nhịn được liền gầm lên.



"Bịch"



Tếng trầm đục truyền ra, cơ thể Park Ji Yong hung hăng nện vào khán phòng, sau đó té xuống mặt đất không hề nhúc nhích.



Tiêu Cuồng gầm lên một tiếng giận dữ, còn các đội viên dự thi thì mắt trợn miệng há, dời ánh mắt từ người Park Ji Yong sinh tử không rõ nhìn chằm chằm vào Bùi Đông Lai.



Giờ khắc này trong mắt mọi người không còn một điểm nghi ngờ, cùng khinh thường, thay vào đó là sự khiếp sợ.