Siêu Cấp Cường Giả

Chương 664 : Thất Sát, Phá Quân chiến quần hùng (8)

Ngày đăng: 01:58 20/04/20


Bởi vì trong người chảy dòng máu kiêu ngạo, bởi vì từng hứa với Tiêu gia lão thái gia nên Tiêu Cuồng rất muốn đoạt được ngôi quán quân.



Thật sự rất muốn.



Nhưng!



Hắn biết rõ thực lực bản thân không bằng Bùi Đông Lai, cho nên ở trận đấu đột kích cá nhân trước khi bắt đầu, Bùi Đông Lai đề nghị hắn dự thi, trong lòng hắn mặc dù rất muốn nhưng cuối cùng vì an toàn mà từ chối.



Hắn phải từ bỏ thì TQ mới có cơ hội giành ngôi quán quân.



Cho nên, hắn để Trần Anh tham gia trận đấu.



Kết quả là Trần Anh lại cự tuyệt đề nghị của hắn, sau đó cùng Bùi Đông Lai thỏa thuận, quyết định để hắn dự thi, chỉ là yêu cầu hắn khi gặp ba người Tô Bồ Đề, Battty Ann và Merck thì phải từ bỏ quyền thi đấu.



Đối với đề nghị này mặc dù trong lòng không muốn, hắn thà chết trận trên chiến trường cũng không muốn là kẻ hèn yếu.



Nhưng cuối cùng hắn cũng đồng ý, hơn nữa hắn quyết định trước khi gặp ba người Tô Bồ Đề sẽ đem hết thực lực bản thân thể hiện ra, để không uổng phí lần thi đấu này.



Nhưng mà.



Ở trận đầu tiên, do Gele nhục mạ hắn bất chấp nguy hiểm đến tính mạng, không sử dụng tuyệt kỹ mà Diệp Cô Thành truyền dạy, đơn giản dùng mưu kế giết chết Gele.



Mà trận đấu hôm nay chính là cơ hội cuối cùng để thể hiện hết bản lãnh của bản thân, may mắn hơn đối thủ của hắn là Cương Bản Nhật Xuyên đã tiến vào Nhẫn Thuật Bát đoạn, đủ để hắn có thể dùng hết tuyệt kỹ bản thân.



Nhưng.



Hắn lại không ngờ rằng Cương Bản Nhật Xuyên lại từ bỏ thi đấu.



Quân đội NB biết hắn và Bùi Đông Lai quan hệ rất tốt, sợ rằng Cương Bản Nhật Xuyên trong trận đấu làm bị thường hay giết chết Tiêu Cuồng sẽ đắc tội Bùi Đông Lai, cho nên để cho Cương Bản Nhật Xuyên từ bỏ thi đấu.



Hắn không biết việc này nhưng vẫn nhận ra được Cương Bản Nhật Xuyên là do sợ đắc tội Bùi Đông Lai nên mới từ bỏ thi đấu.



Thậm chí hắn có thể cảm nhận được Cương Bản Nhật Xuyên cực kỳ khinh thường mình!



Điều này khiến cho hắn cực kỳ uất ức!



Mà bởi vì cảm nhận được nội tâm uất ức của Tiêu Cuồng, Bùi Đông Lai mới có cảm giác bất an, hắn lo lắng Tiêu Cuồng sẽ không cam lòng mà đi tử chiến với Merck.



Cực kỳ lo lắng nhưng Bùi Đông Lai vẫn không lên tiếng, mà tính đợi đến lúc giải lao, đợi Tiêu Cuồng bình tĩnh một chút sẽ nói chuyện.



- Báo cáo giáo quan, bởi vì hôm nay có rất nhiều đội viên dự thi bỏ thi đấu, nhận thua, cho nên thời gian còn rất nhiều, đề nghị ban tổ chức tiếp tục an bài!



Đúng lúc Bùi Đông Lai quyết định, thì một thanh âm vang lên, chủ nhân chính là Battty Ann:



- Cá nhân tôi đề nghị tiếp tục thi đấu.



Hả?



Nghe được đề nghị của Battty Ann, hội trưởng lại xôn xao, không ít người đồng ý với hắn.



Mà Bùi Đông Lại thì lại nhíu mày!



Vốn tính đợi kết thúc thi đấu ngày hôm nay sẽ cùng Tiêu Cuồng nói chuyện, nhưng nếu đề nghị của Battty Ann được chấp thuận, như vật sẽ tiếp tục thi đấu, lấy trạng thái lúc này của Tiêu Cuồng rất có thể sẽ vào võ đài thi đấu với Merck.



Trong lòng lo lắng nhưng Bùi Đông Lai vẫn không nóng lòng bác bỏ đề nghị của Battty Ann, mà đem ánh mắt nhìn về thính phòng, chờ đợi quyết định của ban tổ chức.



Austin Rostov không trực tiếp trả lời Battty Ann mà đi về phía người phụ trách Ratatosk thảo luận, sau khi thấp giọng bàn luận một lúc, cuối cùng hai người đã thống nhất.



- Đề nghị của Battty Ann cũng khá hợp lý, nhưng ngày hôm nay có tuyển thủ được trực tiếp vượt qua, có tuyển thủ phải cực khổ chiến đấu, vì thế nếu tiếp tục tiến hành tranh đoạt ngôi tứ cường sẽ là không công bằng với những tuyển thủ phải cực khổ chiến đấu.



Sau khi cùng Ratatosk thống nhất, Austin Rostov đi lên trước, nghiêm mặt nói:



- Trải qua thương nghị của ban tổ chức, sẽ trưng cầu ý kiến của những tuyển thủ đã cực khổ thi đâu ngày hôm này, nếu như bọn hắn không phản đối thì sẽ tiếp tục tiến hành thi đấu.



Nghe được lời nói của Austin Rostov, chân mày Bùi Đông Lai càng nhíu chặt, hắn biết mình căn bản không thể phản bác quyết định của Austin Rostov, dù sao hắn cũng là trực tiếp vượt qua, không phải chiến đấu gian khổ



- Báo cáo giáo quan, tôi đồng ý tiếp tục thi đấu, hơn nữa taôi lựa chọn bỏ cuộc. nguồn TruyenFull.vn
Hình ảnh như dừng lại.



Trừ Bùi Đông Lai, tất cả đều há hốc mồm nhìn Tiêu Cuồng bị văng ra ngoài, trên má in rõ dấu tay, khóe miệng rỉ máu.



Trong lúc lao về võ đài, Bùi Đông Lai cũng nhìn thấy một màn này!



Làm cho hắn chấn động, lập tức đổi hướng lao về phía Tiêu Cuồng văng ra.



Cùng lúc đó, không bị trọng thương nên Tiêu Cuồng cứng rắn dùng lực, ngăn không cho thân thể bay ngược ra.



"Bịch"



Hai chân Tiêu Cuồng tiếp đất, lưu dưới mặt đất hai dấu chân thật lớn!



Bùi Đông Lai nhanh chóng lao đến, lo lắng hỏi:



- Cuồng ca, anh có sao không?



- Yên tâm, ka chỉ bị hắn trừng phạt nhẹ thôi!



Cùng lúc đó, Merck từ trên cao nhìn xuống cùng nói:



- Nếu không phải vậy, thì bây giờ hắn đã là một cái xác rồi!



- Xin lỗi Đông Lai, ka không nên lên đài, khiến cho chú bị mất mặt!



Nghe được lời nói của Merck, khuôn mặt Tiêu Cuồng đỏ lên, ánh mắt trông cậy, thanh âm khàn khàn nói:



- Người anh em, hy vọng cậu sẽ dành lại thể diện cho quân nhân TQ chúng ta!



- Cuồng ca!



Không hiểu vì sao, nhìn Tiêu Cuồng lúc này mà trong lòng Bùi Đông Lai như bị dao cắt, gằn từng chữ nói:



- Tôi sẽ dùng Long quyền mà ka chưa kịp sử dụng, để giành lại tất cả!



Nghe vậy, Tiêu Cuồng gất đầu cười!



- Báo cáo giáo quan!



Bùi Đông Lai không nhiều lời, mà trực tiếp nhìn Ratatosk hét lớn!



- Bùi Đông Lai các hạ, mời nói!



Nhìn thấy Merck làm trái quy tắc, tát Tiêu Cuồng một cái, đang cùng với Austin Rostov thương lượng xử lý thì thấy Bùi Đông Lai lên tiếng, liền đứng dậy đáp lễ.



- Hô!~



Bùi Đông Lai liền nói, thanh âm không lớn chỉ vừa đủ nghe:



- Giáo quan, tôi thỉnh cầu cùng đặc chủng nước M trực tiếp bắt đầu vòng bán kết!



- Hả?



Nghe được lời này, Ratatosk kinh ngạc không biết trả lời thế nào!



- Tôi đồng ý!



Nhưng Merck lại trực tiếp đồng ý!



- Anh em của ta không phải dễ bị bắt nạt!



Nghe được lời này, Bùi Đông Lai không đợi Ratatosk phu tuyên bố, thân hình đã xuất hiện giữa võ đài:



- Hôm nay, dù là Thiên Vương lão tử đến đây cũng không cứu được mày!