Siêu Cấp Cường Giả

Chương 670 : Lưỡng bại câu thương, lần đầu thân mật!

Ngày đăng: 01:58 20/04/20


Một chưởng nhìn như thong thả này của Tô Bồ Đề nhưng thật ra lại rất nhanh.



"Bốp"



Chưởng của Tô Bồ Đề nặng nề vỗ lên ngực trái của Battty Ann.



Battty Ann giống như bị sét đánh, cả người chấn động, sau đó thân thể bay ngược về sau như quả bóng chày.



"Phốc"



Ở trên không trung, Battty Ann há mồm phun ra một ngụm máu, khuôn mặt dữ tợn trở nên trắng bệch.



"Phốc"



Nhìn Battty Ann bị đánh bay, thân thể Tô Bồ Đề cũng khụy xuống, phun ra một ngụm máu đỏ, khuôn mặt trắng bệch.



Sau đó, thân thể mềm mại lung lay rồi đổ xuống đất.



"Bịch!"



Cùng lúc đó, thân hình Battty Ann cũng ầm ầm ngã xuống, tạo thành một cái hố to trên mặt đấy, cả người hắn run rẩy không ngừng.



Cách đó không xa, Bùi Đông Lai nhìn Battty Ann vỗ ngực liền hiểu được Battty Ann muốn cuồng hóa thì liền tăng nhanh tốc độ lao đến.



Nhưng. xem tại TruyenFull.vn



Hắn chưa kịp đến thì sau khi Cuồng Hóa Battty Ann đã lao đến Tô Bồ Đề.



Nhìn một màn này, Bùi Đông Lai khộng nhịn được dừng bước!



Ngay cả bản thân hắn cũng khó chịu nổi một quyền khi Cuồng Hóa của Battty Ann!



Nhưng thật khó tin là Tô Bồ Đề bị trúng một quyền này vẫn đứng thẳng được, còn có thể phản kích, đánh ra một chưởng đẩy bay Battty Ann.



Bởi vì đã từng nói chuyện cùng Diệp Cô Thành về chuyện của Bùi Vũ Phu, cho nên Bùi Đông Lai đối với Ma Bồ môn cũng có hiểu biết, nên cũng biết "Niết Bàn" chính là bí thuật mà Ma Bồn môn tự hào nhất!



Niết Bàn trong kinh phật được gọi là Nirvanna: Diệt, diệt độ, tịch diệt, an nhạc, vô vi, bất sinh, giải thoát, viên tịch. Tức là trọng sinh.



Theo sử thi Ramayana Ấn Độ ghi chép: Thần hộ mệnh Shiva đốt lên ngọn lửa Liệt Diễm, Phượng Hoàng hấp hối lao vào trong đó, cháy thành tro tàn, rồi lại từ tro tàn sống lại, trở thành Phượng Hoàng bất tử.



Mọi người gọi là Phượng Hoàng niết bàn.



Phượng Hoàng trải qua khảo nghiệm thống khổ của Liệt Hỏa, mới được trọng sinh, nên gọi là Phượng Hoàng niết bàn cũng có ngụ ý là không sợ thống khổ, không ngừng theo đuổi, nghị lực vững mạnh.




Những lời này mặc dù không chính xác hoàn toàn nhưng cũng không sai, một nam nhân khi chăm chú làm một việc gì đó cực kỳ có lực hấp dẫn với nữ nhân.



Lúc này Bùi Đông Lai tập trung trị thương cho nên không nhận thấy Tô Bồ Đề đang nhìn lén mình, chỉ cảm thấy tim Tô Bồ Đề bất ngờ đập nhanh cho nên tưởng rằng dược lực đã phát huy tác dụng.



- Được rồi!



Một lát sau, kình lực của Bùi Đông Lai chuyển một vòng kinh mạch của Tô Bồ Đề, làm cho dược lực trong thời gian ngắn tràn ngập toàn thân Tô Bồ Đề.



- Cảm….Cảm ơn!



Nghe được lời nói của Bùi Đông Lai, Tô Bồ Đề lấy lại tinh thần, giống như sợ bị Bùi Đông Lai phát hiện ra suy nghĩ của mình mà cúi đầu xuống, thanh âm nhỏ như muỗi kêu.



- Sư phụ của cô vì giúp cha tôi mà bị trọng thương, tôi giúp cô chữa thương là nên mà!



Nhìn đại tiểu thư Tô Bồ Đề lúc này giống như con mèo nhỏ, Bùi Đông Lai cảm thấy rất thú vị.



Không hiểu là do nhìn thấy nụ cười của Bùi Đông Lai hay là nghe được lời nói của hắn, mà Tô Bồ Đề có chút tức giận, ngẩng đầu lên, sắc mặt nghiêm nghị, hừ lạnh nói:



- Hừ, lúc này mới biết báo ân à?



- Tôi đã nhắc nhở cô rồi, Battty Ann không chỉ đơn giản như bề ngoài đâu, chỉ tại cô không chịu nghe tôi…



Nhìn Tô Bồ Đề nóng nảy, Bùi Đông Lai vỗ vỗ ót, cười khổ nói!



- Tiểu tiện nam, lúc này ta với Battty Ann lưỡng bại câu thương như vậy chức quán quân này xem như thuộc về ngươi rồi!



Tô Bồ Đề tức giận, bộ ngực rung rung, nói:



- Để cảm tạ ngươi, đợi cuộc thi đấu quân sự chó má này kết thúc, ta với ngươi sẽ đánh một trận!



"—— "



Bùi Đông Lai không nói gì, ta vừa cứu ngươi ngươi lại muốn đánh nhau với ta… Cái này đâu có logic đâu?



- Ngươi đánh cũng đánh mà không đánh cũng phải đánh!



Tô Bồ Đề nhìn Bùi Đông Lai không nói gì, hỉ mũi trừng mắt hừ một tiếng, sau đó… Không đợi Bùi Đông Lai trả lời đã lắc lắc cặp mông rời đi.



- Đúng là một nữ nhân tranh cường háo thắng a!



Nhìn Tô Bồ Đề cố gắng đứng thẳng lưng, Bùi Đông Lai dở khóc dở cười.