Siêu Cấp Cường Giả

Chương 742 : Quyết một trận tử chiến (2)

Ngày đăng: 01:59 20/04/20


Dixi tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.



Nhưng mà Bùi Đông Lai nằm mơ cũng không ngờ Dixi lại dùng phương thức cực đoan như vậy để gặp mình.



Điều này làm cho cả người Bùi Đông Lai ngây ngẩn ra.



- Như thế nào hắn làm vậy? Tại sao Odin lại cho phép hắn làm thế?



Ngây người đi qua, Bùi Đông Lai trăm mối vẫn không có cách giải, ở hắn xem ra Dixi dưới tình thế cấp bách sẽ làm ra chuyện cực đoan như thế này nhưng mà Odin kẻ luôn muốn thống trị thế giới ngầm, thậm chí là muốn ảnh hưởng đến toàn bộ thế giới sẽ không làm chuyện như thế.



Bởi vì Dixi làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến không riêng gì hắn mà thậm chí còn đẩy Odin vào tuyệt lộ.



Cái gọi là tuyệt lộ chính là làm kẻ địch của toàn bộ thế giới.



- Chẳng…Chẳng lẽ Odin tẩu hỏa nhập ma, chết rồi sao?



Trong lòng Bùi Đông Lai vừa động, nghĩ đến một khả năng khác.



- Đông Lai, vô luận là vì cậu hay vì đất nước thì nhất định trong 24 tiếng cậu phải có mặt ở đó.



Thủ trưởng số 1 cũng biết tin này quá kinh hãi thế tục cho nên thấy Bùi Đông Lai không nói gì thì mở miệng nói tiếp.



Lời nói của Thủ trưởng số 1 để cho Bùi Đông Lai lấy lại tinh thần, hắn hỏi:



- Thủ trưởng, tôi muốn biết tổng cộng có bao nhiêu người?



- Chỉ có một mình tên gia hỏa tên là Dixi. Truyện được copy tại Truyện FULL



- Thủ trưởng, ngài xác định sao?



Bùi Đông Lai có chút hoài nghi, khi hắn xem ra, cho dù Odin tẩu hỏa nhập ma chết đi thì tên thủ lĩnh Thần vệ kia cũng cùng đi với Odin mới đúng.



- Xác định.



- Thủ trưởng, tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ này.



Mắt thấy Thủ trưởng số 1 xác nhận thì Bùi Đông Lai liền lập tức đồng ý.



- Tốt, vậy cậu hãy đến quân khu XX ở Yên Kinh, tự tôi sẽ tiễn cậu đi.



Nghe được câu trả lời thuyết phục của Bùi Đông Lai thì Thủ trưởng số 1 khẽ thở phào một hơi.



"Hô ~ "



Sau khi kết thúc cuộc gọi điện thì Bùi Đông Lai thở dài một hơi, điều chỉnh lại tâm tình rồi đi vào trở lại phòng ăn.



- Cuồng ca muốn đến đây ăn Tết, nhưng đã bị tớ từ chối.



Đi vào phòng ăn thấy 4 người Tần Đông Tuyết không hề động đũa mà chờ mình thì Bùi Đông Lai liền chủ động mở miệng nói đối 1 câu.



- Cuồng ca muốn làm bóng đèn a, quá vô sỉ rồi.



Hạ Y Na cười nói:
- Đêm nay uống đến đây thôi, khi nào trở lại thì tớ sẽ uống gấp đôi.



- Uống xong chén này thì tớ sẽ đi, mọi người cứ tiếp tục mà dùng bữa.



Nói xong, Bùi Đông Lai ngẩng cổ, một hơi uống sạch.



- Tớ đưa cậu ra ngoài.



Mắt thấy Bùi Đông Lai uống hết thì Tần Đông Tuyết đứng dậy, nói.



- Được.



Bùi Đông Lai biết Tần Đông Tuyết đã nhìn ra chỗ sơ hở nhưng mà biết mình không thể từ chối yêu cầu nhỏ này của Tần Đông Tuyết, ngược lại nếu Tần Đông Tuyết khăng khăng muốn hỏi thì nhất định hăn sẽ đem mọi chuyện nói ra cho Tần Đông Tuyết biết.



Ra khỏi phòng ăn, Tần Đông Tuyết chủ động khoác tay Bùi Đông Lai rồi cùng Bùi Đông Lai đi ra bên ngoài.



Nhưng mà làm cho Bùi Đông Lai bất ngờ chính ra đi ra tới bên ngoài cửa thì Tần Đông Tuyết cũng không hỏi gì, chỉ yên lặng đi cùng hắn.



Tần Đông Tuyết trầm mặc khiến cho Bùi Đông Lai không yên, hắn nhịn không được mà dừng bước lại, quay đầu, nhìn vào Tần Đông Tuyết, muốn nói thật:



- Đông Tuyết, tớ….



- Đi nhanh thôi.



Không đợi Bùi Đông Lai nói thế thì Tần Đông Tuyết đã mỉm cười cắt ngang, sau đó ôn nhu sửa lại cổ áo cho Bùi Đông Lai.



Bùi Đông Lai thấy vậy thì lẳng lặng không nói gì, tùy ý để Tần Đông Tuyết làm.



- Vào đi.



Sau đó, đợi Tần Đông Tuyết làm xong thì Bùi Đông Lai mỉm cười xoa nhẹ khuôn mặt Tần Đông Tuyết, ôn nhu nói.



- Ừh.



Tần Đông Tuyết gật gật đầu, xoay người, trở lại tứ hợp viện.



Bùi Đông Lai bước nhanh ra ngoài.



1 bước.



2 bước.



Bước được 3 bước, 2 người không hẹn mà cùng dừng bước lại, xoay người nhìn lại.



- Tớ sẽ còn sống trở về.



- Bọn tớ chờ cậu.



Trong màn đêm.



Bọn họ không nói tiếng nào nhưng lại tâm hữu linh tê.