Siêu Cấp Gen
Chương 113 : Tính toán của Vương Việt
Ngày đăng: 16:00 30/04/20
Những người như thế, đều được mọi người tôn kính, thế nhưng lại có nguy hiểm cực cao!
Mà trước mắt bọn hắn...liền có một vị chết như thế.
"Cẩn thận một chút." An Đặc thấp giọng nói: "Người này chết ngay ở vị trí cửa vào kẽ núi, ở phía trước cách các ngươi hai mét."
"Hiểu rõ." Hai người lúc nãy định tiến lên toàn thân đổ mồ hôi lạnh, nếu như không có Thần Y nhắc nhở, bọn hắn có khả năng đã chết ở chỗ này!
"Để ta đi trước." Tần Kiệt chủ động đi ra phía trước.
"Ong —— " Lỗ tai của hắn lắc lư, dùng toàn lực thôi động năng lực của mình.
Một bước, hai bước, ba bước.
Ba! Tần Kiệt bước vào bên trong kẽ núi.
"Xoạt!" Có một âm thanh nhỏ vang lên.
Một tia ánh bạc kỳ dị hiện lên, con dao găm Tần Kiệt đã sớm cầm trong tay nhanh chóng chém xuống, điểm nhanh nhẹn của hắn cao tới 800 điểm, nếu như đã sớm phát hiện ra tên gia hỏa này, làm sao hắn có thể để cho nó đánh lén?
"Phốc!" Dao găm cắm vào trong tảng đá, một con rắn nhỏ màu bạc, bị đóng đinh trên tảng đá, đầu lưỡi dài ngoằng thè ra, cái miệng lớn mở toác ra, lộ ra mấy chiếc răng dưới ánh mặt trời lóe ra ánh sáng màu xanh lục lạnh lẽo, làm cho người ta cảm thấy sợ hãi!
...
Kim Thành, tại Vương gia, hào quang kinh khủng lưu chuyển, tâm thần của tất cả mọi người đều bị khuấy động, cảm nhận được một cỗ khí tức viễn cổ mênh mông từ một chỗ nào đó bốc lên, sau khi chạm vào vòng năng lượng bảo hộ của Vương gia mới dừng lại.
"Đây là..." Một ít lão nhân lộ ra sự sợ hãi lẫn vui mừng.
"Đáng tiếc là không thành công một lần nào." Trần Phong có chút tiếc nuối nói.
"Vậy thì liền tiếp tục săn giết Huyễn Xà." Vương Thuần từ tốn nói.
Đám người một lần nữa tiến lên phía trước, so với lần trước càng thêm cẩn thận.
Trước mắt là bão cát đầy trời, hiện tại bọn hắn đã chân chính đặt chân vào bên trong kẽ núi hoang vu, Tần Kiệt cũng toàn lực thôi động năng lực của mình, không dám có một nửa điểm thư giãn!
Cho dù là ——đám Huyễn Xà ở nơi này có thực lực yếu hơn so với bọn hắn.
Bỗng nhiên, trong bão cát xuất hiện một cái bóng mờ to lớn, hư ảo như có như không, giống như là một đầu cự thú đáng sợ vừa mới thức tỉnh, có một cỗ lực lượng kinh khủng đang tràn ra xung quanh.
"Đó là cái gì..." Tần Kiệt nuốt vào một ngụm nước bọt.
"Huyễn Xà thủ lĩnh sao?" Ánh mắt của Vương Thuần ngưng tụ lại.
Vừa mới tiến vào đã gặp được ngay nó hay sao? Thế nhưng cái kích cỡ này...
"Gào —— " Một tiếng gào thét truyền ra, giống như tiếng long ngâm xông tới tận chín tầng mây!
Trong bão cát, cái bóng mờ to lớn kia còn đang từ từ vươn lên, giống là vừa mới thức tỉnh, cho dù là nhìn không rõ lắm, thế nhưng theo sự suy đoán của bọn hắn, con Huyễn Xà thủ lĩnh này có lẽ là bị khí tức của bọn hắn làm cho bừng tỉnh.
"Làm sao bây giờ?" Đám người nuốt một ngụm nước bọt nói.
Huyễn Xà? Cái này mẹ nó là cự long mới đúng! An Đặc nhìn về phía Vương Thuần hỏi thăm.