Siêu Cấp Gen
Chương 115 : Có phải hay không là thiếu đi 1 người
Ngày đăng: 16:00 30/04/20
Đương nhiên, đây cũng là nguyên nhân do Trần Phong có thân phận không tầm thường, nếu như là một sơ cấp chế tác sư bình thường dám chơi như vậy, đoán chừng đã bị Vương Thuần sớm ném ra bên ngoài cho Huyễn Xà ăn.
"Xẹt!" Một con chim lớn bay qua trên không trung.
"Oanh!" Một cái bao lớn rơi xuống.
Trần Phong thuần thục mở cái bao ra, bên trong rõ ràng là một nhóm tài liệu mới —— đây là một công ty chuyển phát nhanh, căn cứ vào các hoàn cảnh khác nhau, bọn họ có thể điều khiển các loại biến dị thú khác nhau chuyển đồ đến cho khách hàng, chuyên nghiệp, mau lẹ, an toàn.
"Còn chưa xuất hiện Huyễn Xà thủ lĩnh sao?" Vương Thuần nhìn nhìn thời gian, hơn nửa ngày đã trôi qua.
"Không có." Tần Kiệt lắc đầu.
Từ khi phân tích rõ ràng các số liệu cụ thể về Huyễn Xà, trình độ săn giết Huyễn Xà của bọn hắn đã được tăng lên, Tần Kiệt hiện tại đã có thể tinh chuẩn phát hiện được Huyễn Xà từ xa, không cho nó cơ hội đánh lén.
Thế nhưng Huyễn Xà thủ lĩnh? Vẫn một mực không có nhìn thấy!
"Tiếp tục." Vương Thuần nhìn về phía trong bão cát.
Nếu như trên đường đi không gặp được Huyễn Xà thủ lĩnh, thì chỉ có thể thâm nhập vào sâu bên trong.
"Hiểu rõ." An Đặc khẽ gật đầu.
Bão cát, vẫn như cũ bao phủ cả bầu trời, có một cỗ năng lượng nhàn nhạt phiêu đãng xung quanh mọi người, đem bão cát ngăn cản ở bên ngoài, mọi người càng ngày càng tiến vào sâu bên trong, chỉ có điều là vào lúc này, tiểu cô nương tên là Thần Y kia bỗng nhiên dừng lại.
"Làm sao?" Vương Thuần quan tâm nói.
"..."
Thần Y chớp chớp đôi mắt to, tràn ngập sự nghi hoặc nói: "Chúng ta không phải là thiếu đi một người hay sao?"
"Ong —— " Bên trên màn sáng, có một vòng ánh sáng màu lam bắn ra.
Xoạt! Vòng ánh sáng điên cuồng vận chuyển, có đủ loại ký hiệu chưa bao giờ thấy qua liên tục lấp lóe.
Rất lâu sau, đến khi vòng ánh sáng biến mất, phía trên màn sáng chỉ còn lác đác một vài từ, mà bên trong một vài từ này, có hai từ là Vương Việt.
"Xem ra vẫn không thể phá giải được." An Đặc cảm thấy rất thất vọng.
"Không cần." Trong mắt của Vương Thuần lóe lên một tia hàn quang, lúc trông thấy hai từ Vương Việt này, hắn liền minh bạch, vị đệ đệ tốt của mình này, rốt cục cũng đã hạ quyết định xuống tay với mình!
Mới như vậy thôi đã không nhịn được rồi sao? Vương Thuần mỉa mai.
Rất tốt!
"Trở về thôi." Vương Thuần bình tĩnh nói: "Nếu đã xảy ra loại chuyện này, cũng không cần phải săn giết Huyễn Xà thủ lĩnh nữa, tiền thù lao lúc trước ta chuyển cho các ngươi, xem như là tiền trợ cấp cho vị huynh đệ kia."
Mấy người Tần Kiệt biểu thị sự cảm kích, trên đường thám hiểm gặp phải loại chuyện này, cho dù là bởi vì chủ thuê dẫn đến chuyện này, cũng nằm trong nhiệm vụ của tiểu đội bảo vệ, có rất ít người nguyện ý đền bù tổn thất.
"Chỉ sợ là chúng ta không thể quay về." An Đặc cười khổ nói.
"?" Đám người nghi hoặc nhìn về phía An Đặc.
"Nếu quả thật đúng như lời ngươi nói, cái tên gọi là Vương Việt kia nếu đã phái người đến đây ám sát chúng ta, ngươi cảm thấy đối phương sẽ không chuẩn bị chu toàn hay sao? Chắc hẳn là hắn đã điều tra năng lực của mấy người chúng ta, phái ra một đội ngũ chuyên nghiệp đến ám sát, cho dù bây giờ chúng ta có rút lui cũng không thoát được!"
An Đặc chỉ vào mấy từ còn sót lại mà con Chip phá giải được, "ám sát", "đường lui".
"Nhiệm vụ của đối phương là ám sát chúng ta! Nếu như ta không có đoán sai mà nói, đường lui của chúng ta đã bị ngăn cản, bây giờ nếu trở về, chỉ có một con đường chết!" Sắc mặt của An Đặc hiện ra vẻ khó coi.