Siêu Cấp Gen

Chương 163 : Giết Vương Việt

Ngày đăng: 16:00 30/04/20


Giết Vương Việt



Giết Vương Việt



"Đừng có giết ta." Vương Việt nói năng lộn xộn.



Trần Phong chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn.



"Mấy lần rồi? Ngươi đã mài mòn hết sự kiên nhẫn của ta rồi." Trần Phong lắc đầu nói.



"Ô...ô...n...g —— " Lại một luồng gen tuôn ra từ trong tay của Trần Phong.



Vương Việt lộ ra vẻ hoảng sợ, chật vật bỏ chạy ra phía sau.



"Oanh!" Trần Phong phất tay, một dòng gen khổng lồ bao phủ thân thể của Vương Việt.



"Phốc!" Vương Việt đang chạy trốn liền khựng lại, trên lồng ngực, xuất hiện một cái lỗ thủng to lớn.



"Ta..." Vương Việt không dám tin sờ sờ vào lồng ngực, hắn thế mà bị đâm thủng? Phải biết rằng, thể tinh thần có khả năng chữa trị tự động, thế mà bây giờ lại bị đâm thủng, chỉ có thể nói rõ rằng...



Vương Việt run run rẩy rẩy ngẩng đầu, phát hiện ra thân thể của hắn gần như đã biến thành trong suốt, thể tinh thần đã muốn sụp đổ!



"Không, không thể nào." Vương Việt điên cuồng gầm rú: "Ta không thể chết, ta là cường giả tương lai! Ta là người sẽ giúp cho Vương gia quật khởi a! Ta làm sao có thể chết ở chỗ này được!"



"Hừ." Trần Phong hừ lạnh một tiếng.



HƯU...U...U! Lại có một luồng gen xuyên qua thân thể của Vương Việt.



"Bịch." Vương Việt ngã xuống đất.



"Oanh!"



"Oanh!"




"Thì ra là như vậy?" Trần Phong cảm thấy kinh ngạc.



Lời này của Mai lão, có vẻ như là cũng có mấy phần tin cậy.



"Thật." Mai lão thở phào, nói: "Nếu như ngươi buông tha cho ta..."



"Răng rắc!" Một tiếng vỡ vụn phát ra, đóa hoa mai, bị bóp nát.



"Ôi cha?" Trần Phong có chút ngẩn người, sau đó lộ ra một vẻ mặt vô tội nhìn Mai lão, nói: "Thật có lỗi, trượt tay..."



"Trần Phong!!!" Toàn thân của Mai lão run lên, kinh sợ nhìn đóa hoa mai đã vỡ vụn kia, có một vệt năng lượng kỳ dị đang tiêu tán ra xung quanh.



"Oanh!" Một lượng lớn năng lượng bùng nổ trong nháy mắt.



Mà lúc này, tại phân hội Kim Thành, trong sân thi đấu, dưới sự quan sát của hơn 100 vạn người, dưới ánh mắt khẩn trương của đám người Trương Vĩ, Vương Việt bỗng nhiên lộ ra vẻ mặt thống khổ.



"Đã xảy ra chuyện!" Trương Vĩ hét to.



Vào lúc Vương Việt tiến hành số chiều công thủ Trương Vĩ liền biết là sẽ xảy ra chuyện, thế nhưng Trương Vĩ không ngờ được, tại sao người xuất hiện vấn đề đầu tiên, lại có thể là Vương Việt?!



"Mau cứu người!" Trương Vĩ gấp rút nói ra.



"Hiểu rõ." Nhân viên y tế đã sớm chuẩn bị vội vã đi tới.



Mà ở trong cái nháy mắt này, có một cỗ lực lượng kinh khủng bỗng nhiên tản ra từ phần đầu của Vương Việt, cỗ lực lượng đáng sợ này khiến cho sắc mặt của tất cả mọi người bao gồm cả Trương Vĩ đều đại biến.



"Cỗ lực lượng này..." Đám người hoảng sợ lui lại.



"Phốc!" Một tiếng nổ vang truyền ra, cái đầu của Vương Việt trong nháy mắt nổ tung, giống như là một quả dưa hấu chín nẫu rơi xuống đất, máu tươi văng khắp nơi.



"Chuyện gì vậy?" Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt phát mộng.