Siêu Cấp Gen
Chương 17 : Đau lòng!
Ngày đăng: 15:59 30/04/20
Đau lòng!
"Ha - Ha, lão tử rất thích nhìn bộ dáng của những người tức giận lão tử nhưng lại không thể làm được gì như ngươi đó."
"Không, ta chỉ là muốn hỏi thăm một chút." Trần Phong từ tốn hỏi: " Phong Các mà ngươi mới vừa nói ở đâu?"
"Cái Phong Các rác rưởi kia sao?" Kim Cương cười lạnh: "Hừ, ở đối diện chính là Phong Các, lão bản ở nơi đó cùng ngươi hết sức hợp khẩu vị, đều là rác rưởi có nhân phẩm bại hoại! Ngoại trừ trang bức thì cái gì cũng không biết!"
(* Trang bức: Dạng như là không có tiền nhưng lại ra vẻ mình là đại gia giàu có, tiêu xài tiền như nước.)
"A." Trần Phong gật gật đầu, quay người rời đi.
Lại là a? Kim Cương trừng lớn con mắt, lửa giận vô cớ tuôn ra.
Cạn lời!
"Rõ ràng là mình muốn chọc tức tên gia hỏa này, vì cái gì mà tên gia hỏa này ngay cả đánh rắm một cái cũng không có, lại không có một chút tức giận nào? Còn cố ý hỏi mình Phong Các ở đâu? Chẳng lẽ tên gia hỏa này thật sự muốn đi tới Phong Các gửi bán? Sẽ không thiếu thông minh như thế chứ, bất quá nếu quả thật hắn đi tới tai họa cho đối thủ cạnh tranh mà nói...Hắc hắc." Nhìn thấy Trần Phong đi đến cửa hàng đối diện, Kim Cương quyết định đi qua nhìn một chút.
Phong Các, cửa hàng gen.
Vào thời điểm Kim Cương vừa mới đi tới, liền thấy Trần Phong điểm mấy lần trong hư không, sau đó liền rời đi khỏi cửa hàng. Hắn vô thức quét mắt một vòng chung quanh, cái cửa hàng gen trống rỗng kia, rất nhanh liền được lấp đầy, bên trên mấy cái quầy thủy tinh trống rỗng, đã hiện ra rất nhiều bình thuốc thử gen.
"Gia hỏa này thật sự là thiếu thông minh." Kim Cương khẳng định, nghĩ thầm: "Thế mà thật sự nghe theo lời của mình, đi tai họa đối thủ? Chậc chậc... Như thế cũng được coi là vãn hồi lại sự tổn thất của mình. Ha-Ha! Cái tên Phong Ngâm rác rưởi này, để sau này xem thử hắn còn lấy cái gì để trang bức với mình." Kim Cương nhất thời cảm thấy tinh thần sảng khoái.
Chỉ là, trước khi rời đi, hắn vô thức ấn mở một bình Gien Mộc Hùng để xem xét, nhất thời ngẩn người, đầy thuộc tính? Yết giá 1 vạn? Hắn dùng sức xoa xoa con mắt, Kim Cương xác định chính mình thật sự không nhìn lầm, thật sự là đầy thuộc tính, yết giá 1 vạn!
"Cái này làm sao có thể?" Kim Cương kinh ngạc đến ngây người.
Hiển nhiên, Phong Ngâm sẽ không biết, chính mấy câu nói vừa rồi của hắn đã vừa vặn đâm chọt vào chỗ đau của Kim Cương, doanh thu bán hàng của hắn tăng trưởng thật đúng là có quan hệ với Kim Cương.
Mà giờ khắc này, Kim Cương đã trở lại cửa hàng của chính mình, tới đây hắn mới cảm giác được hô hấp thông suốt đi không ít.
Quá đau lòng!
Mỗi lời mỗi câu của tên kia, đều giống như kim châm đâm vào trái tim của hắn, châm châm thấy máu, thật đáng chết, nếu như sớm biết cái tên chế tác sư chết tiệt kia có loại năng lực này mà nói...
"Thôi mặc kệ hắn, đằng nào thì sự cũng đã rồi." Kim Cương khẽ cắn môi, bây giờ cũng chỉ có thể cầu tỷ tỷ giúp đỡ, nàng chỉ cần gửi bán nặc danh ở cửa hàng của mình là tốt rồi, cũng không tính là gian lận.
" Phong Các đáng chết, ta sẽ để cho ngươi phách lối thêm hai ngày nữa." Kim Cương thầm hận.
…
Kim Thành.
Trần Phong đang chế tác gen bên trong phòng trọ của chính mình. Hai ngày nay, hắn đều điên cuồng chế tác thuốc thử gen đầy thuộc tính, giá trị may mắn góp nhặt của mấy ngày trước đã nhanh chóng sử dụng hết, bán được không ít tiền, nhưng mà khoảng cách để mua sắm được cách điều chế thứ hai, còn thiếu rất nhiều.
"Cách điều chế gen loại hình làm công, mười vạn nguyên trở lên."
" Cách điều chế gen loại hình chiến đấu, một trăm vạn nguyên trở lên."
Trần Phong cảm thấy đau lòng, số tiền mà hai ngày này hắn để dành được, thế mà ngay cả một cách điều chế cũng không đủ tiền để mua!
Phải biết rằng, coi như một bình Gien Mộc Hùng đầy thuộc tính, lợi nhuận thuần cũng chỉ có 5500 nguyên! Hắn bán đi hai mươi bình, cũng chỉ thu được có 11 vạn nguyên, khoảng cách với một trăm vạn để mua cách điều chế gen chiến đấu, chính là xa xa khó với!