Siêu Cấp Gen
Chương 212 : Lại bị gạt
Ngày đăng: 16:01 30/04/20
Lại bị gạt
Lại bị gạt
"Không có cách nào, thuốc thử gen Con Gián biến dị quá mạnh."
"Đúng thế, loại thuốc thử gen này đối với cao thủ chỉ mang đến tác dụng hạn chế, thế nhưng đối với dạng tân thủ như Trần Phong này quả thực là tai nạn!"
Đám người bùi ngùi mãi không thôi.
Trần Phong giống như là chỉ có một loại thuốc thử gen Lôi Xà? Với lại...mấy loại thuốc thử gen cấp F 1 tinh, như là cái gì quả cầu lửa?
Chỉ có một vài thủ đoạn công kích đơn thuần như vậy, gần như sẽ không có khả năng tạo thành thương tổn cho Triệu Thiên, đặc biệt là Triệu Thiên còn chuẩn bị thêm mấy loại thuốc thử gen loại hình phòng ngự, cho nên, Trần Phong rất có thể sẽ không phá được phòng ngự của Triệu Thiên!
"Trần Phong, mau đi ra đây!" Triệu Thiên cười lạnh, bắt đầu truy sát!
Đám người có chút im lặng, vốn là một trận chiến đơn giản giữa hai chế tác sư lại một lần nữa biến chất, nửa đoạn trước Trần Phong truy sát Triệu Thiên, nửa đoạn sau Triệu Thiên truy sát Trần Phong, hai người này đã biến cuộc chiến này thành một trò chơi mèo vờn chuột. Trong lúc đang đuổi giết và ẩn nấp, hai người cũng đều dừng lại một chút để chế tác gen, chuẩn bị cho trận quyết đấu cuối cùng.
Thời gian, lặng yên trôi qua, con số đếm ngược biến thành số 0, hạn chế phạm vi, bắt đầu!
"Ô...ô...n...g —— " Có một vòng ánh sáng nhàn nhạt màu đen từ đằng xa xuất hiện, những nơi nó đi qua, không có một ngọn cỏ nào có thể sống sót, hết thảy đều biến thành bụi bặm!
"Híz- zzz —— " Tất cả mọi người nhìn thấy tình cảnh này cũng hít vào một ngụm khí lạnh.
Dãy núi...rừng rậm...đều trong nháy mắt hóa thành hư vô.
Nguyên lai đây chính là hạn chế phạm vi, vòng ánh sáng màu đen này sẽ chậm rãi thu nhỏ lại, mãi đến khi đem khoảng cách áp xúc lại thành một điểm! Vòng ánh sáng di chuyển rất chậm rãi, thế nhưng nếu như đụng phải, thì chỉ có một con đường chết.
Mà đúng vào lúc này, ở một chỗ nào đó gần rìa vòng ánh sáng, Trần Phong mang theo một cái bọc đồ chậm rãi đi ra.
"Ngươi rốt cục cũng chịu đi ra." Triệu Thiên cười lạnh một tiếng: "Chạy làm cái gì? Vào thời điểm ngươi bắt đầu truy sát ta không phải là rất sung sướng hay sao?"
Chế tác thuốc thử gen cấp F trong nháy mắt liền có thể thành công, chế tác thuốc thử gen cấp E thì tiêu hao 1 điểm giá trị may mắn cùng với vài phút thời gian.
"Nội tình sao? Ngươi muốn so nội tình cùng với ta?" Trần Phong cười lạnh một tiếng.
Oanh! Oanh!
Triệu Thiên lộ ra vẻ mặt phát mộng.
Trần Phong oanh tạc 360 độ không có góc chết, khiến cho hắn ngay cả cơ hội chạy trốn cũng đều không có! Mấy bình thuốc thử gen phòng ngự đáng thương của hắn, vào thời điểm này căn bản không có được bao nhiêu tác dụng!
Oanh! Oanh!
Triệu Thiên hộc ra mấy ngụm máu tươi, thuốc thử gen Con Gián biến dị? Có khả năng thích ứng siêu cường? Ở dưới sự oanh kích vô cùng vô tận của Tần Phong, liền biến thành trò cười.
Mà vào lúc này, phòng trực tiếp cũng lâm vào sự yên lặng ngắn ngủi, chẳng ai ngờ được, thế mà lại xuất hiện loại kết quả này, Triệu Thiên hôm qua vừa mới thắng xong một trận hôm nay đã thê thảm như vậy?
Bị Trần Phong dùng vô số loại thuốc thử gen công kích, đánh cho đến mức hoài nghi nhân sinh! Hơn nữa, đáng sợ nhất là, Trần Phong vẻn vẹn chỉ mới chế tạo ra thuốc thử gen công kích mà đã nhiều như vậy, nếu như là thuốc thử gen phòng ngự, phụ trợ, hoặc là các loại hình cách điều chế gen khác thì sao?! Trần Phong đến cùng nắm giữ bao nhiêu cách điều chế? Không có ai biết rõ!
"Con m* thằng nào nói nội tình của Trần Phong kém?" Triệu Thiên bốc ra lửa giận ngút trời.
Rất đáng hận, nếu như hắn sớm biết Trần Phong có nhiều cách điều chế gen như vậy, hắn căn bản sẽ không chế tác ra thuốc thử gen Con Gián biến dị, hắn vì cái gì trở nên bị động như thế? Bởi vì hắn bỏ ra nửa ngày thời gian, làm ra một loại gen vô dụng đối với Trần Phong! Làm sao có thể thắng?
"A a a a a..." Triệu Thiên hét thảm, hắn mơ hồ cảm giác được, chính mình lại bị Trần Phong lừa gạt!
"Phốc!" Lại là một bình thuốc thử gen bùng nổ, lồng ngực của Triệu Thiên bị nổ nứt.
"Sắp không được..." Vẻ mặt của Triệu Thiên trở nên khó coi.
Hắn không thể thua! Hắn một đường đi đến bây giờ, quá khó khăn!