Siêu Cấp Gen
Chương 218 : Ám Thử
Ngày đăng: 16:01 30/04/20
Ám Thử
Ám Thử
Tất cả tin tức đều bị che giấu, Trần Phong liên tiếp dùng mấy loại thuốc thử gen, đều không thể tìm được bất cứ một dấu vết nào của Bối Tháp, đối phương đã lặng yên che giấu.
"Lại trốn đi rồi sao?" Trần Phong nhíu mày, loại tình huống này không phải là không có, đối phương một khi trốn đi, hắn chỉ có thể đợi đến khi quá trình hạn chế phạm vi bắt đầu.
"Ngươi tưởng rằng có thể kéo đến khi hạn chế phạm vi ngươi liền có thể thắng?" Trần Phong cười lạnh một tiếng.
Xoạt! Trần Phong cũng không tìm kiếm đối phương nữa, mà là bắt đầu luyện tập chế tác gen, không ngừng chế tạo ra đủ loại thuốc thử gen thiên hình vạn trạng.
Thời gian lặng yên trôi qua, rất nhanh, đã đến lúc bắt đầu chiến đấu.
"Ô...ô...n...g —— " Quá trình hạn chế phạm vi, bắt đầu!
"Tới." Tinh thần của Trần Phong trở nên phấn chấn.
Nhưng mà, 10 phút đồng hồ trôi qua... 20 phút đồng hồ trôi qua... 30 phút đồng hồ trôi qua... Trần Phong vẫn không nhìn thấy bất luận một kẻ nào xuất hiện, Bối Tháp, giống như là đã biến mất!
"Chuyện gì đã xảy ra?" Trần Phong cảm giác được một chút không ổn.
Nửa giờ đã trôi qua, hắn thế mà còn không nhìn thấy được nửa điểm thân ảnh của Bối Tháp!
Ẩn thân? Hoặc là...dung hợp với hoàn cảnh? Trần Phong suy đoán ở trong lòng.
Xoạt! Hắn chế tác một loạt thuốc thử gen để tiến hành trinh sát, nhưng mà, vẫn không có!
Thêm 10 phút trôi qua, Trần Phong vẫn không có tìm được Bối Tháp.
Mà vào lúc này đây, nhìn thấy vòng ánh sáng màu đen nhàn nhạt đang đi đến gần, Trần Phong mới ý thức được sự không ổn, đây là một đối thủ mà hắn căn bản không nhìn thấy được!
Lần này ——rât phiền toái! Hắn nhìn thời gian, khoảng cách kết thúc tranh tài, chỉ còn có 20 phút đồng hồ.
Mà Bối Tháp thì sao? Đang ẩn trốn ở dưới lòng đất! Dưới mặt đất cũng có hạn chế phạm vi, giống như là trên mặt đất.
Thế nhưng... hình thể của Bối Tháp bây giờ rất nhỏ a!
Biến dị Ám Thử chỉ có kích cỡ bằng một đốt ngón tay, còn có cả năng lực ngụy trang! Trần Phong làm sao có thể tìm được?
Huống chi, bản thân Ám Thử đối với loại năng lượng ăn mòn này cũng có một chút kháng tính nhất định, cho nên, cho dù là hai người đồng thời bị năng lượng ăn mòn, cũng là Trần Phong chết trước.
"Chuyện này...có một chút giống như phương thức Trần Phong sử dụng ở vòng tranh tài thứ tư?"
Đám người rất nhanh liền nghĩ đến cỗ máy móc mô phỏng hình người, vào thời điểm vòng tranh tài thứ tư, Trần Phong đã dùng một loại phương thức như thế để đánh bại kẻ địch, mà bây giờ, Bối Tháp đang trả lại cho hắn!
Cái phạm vi hạn chế kia đang càng ngày càng nhỏ, đã biến thành một cái vòng tròn có thể thấy được. Mà vào lúc này, khoảng cách kết thúc tranh tài, chỉ còn lại mười lăm phút.
Trong toà cao ốc, Cao Vân Phong dở khóc dở cười nhìn một màn này.
Quả nhiên! Chỉ cần có Trần Phong tranh tài, tiết tấu của trận đấu sẽ biến thành không đúng. Mấy lần trước là như thế này, lần này cũng như thế, chỉ bất quá, Trần Phong đã biến thành người bị hại, bị phương thức đặc thù của Bối Tháp lừa gạt!
Thế nhưng mà...không hiểu vì sao ông ta lại có một chút hả giận? Cao Vân Phong phát hiện ra mình lại có một chút cảm giác cười trên nỗi đau của người khác.
"Khụ khụ." Ông ta rất nhanh liền điều chỉnh lại tâm tình của mình, làm người chế định quy tắc, làm sao lại có thể chế giễu người dự thi được? Tuyệt đối không thể!
Bất quá, nụ cười ở trên khoé miệng kia của ông ta dù làm như thế nào cũng đều không thể che giấu được, thủ đoạn đặc thù như thế, Trần Phong, ngươi thật sự có thể tìm tới được phương pháp phá cục hay sao?
Mà vào lúc này, ở bên trong trận chiến đấu, Trần Phong nhíu mày nhìn vòng ánh sáng năng lượng màu đen ở phía xa đang không ngừng tới gần.
Ở nơi xa, những địa phương bị vòng ánh sáng màu đen quét qua đều biến thành phế tích, cây cỏ khô kiệt, mất đi sinh mệnh lực, Trần Phong tuyệt đối không muốn đụng vào cái vòng ánh sáng này!
Thế nhưng mà ——cái tên Bối Tháp kia đang ở đâu? Vẫn không thấy hắn xuất hiện!
"Đang ẩn núp để đánh lén?" Trần Phong một mực suy đoán là Bối Tháp có khả năng đã lợi dụng một loại thuốc thử gen nào đó để tiến hành ẩn nấp, chờ đợi thời cơ để đánh lén mình, cho nên hắn một mực đề cao cảnh giác, chờ đợi cho tới bây giờ.