Siêu Cấp Gen
Chương 228 : Trạng thái virus
Ngày đăng: 16:01 30/04/20
Trạng thái virus
Trạng thái virus
Một kiếm! Hai kiếm! Ba kiếm!
Thế nhân kinh diễm! Tránh thoát! Trần Phong thật sự có thể tránh thoát! Đám người trở nên hưng phấn, nguyên lai còn tưởng rằng trận chiến này sẽ kết thúc rất nhanh, một lần nữa lại trở nên đặc sắc, tư thái tiêu sái của Trần Phong, khiến cho mọi người biết rằng, không chỉ có Tần Hải ẩn tàng thực lực, Trần Phong cũng có.
"Cái tên này..." Tần Hải lộ ra vẻ mặt kinh sợ.
Uy lực của bộ gen này hắn biết rất rõ! Lại thêm thực lực của hắn bây giờ đột nhiên tăng mạnh, tinh thần lực tăng lên dữ dội, uy lực của bộ gen càng trở nên phi thường cường đại, chỉ là một tên Trần Phong làm sao có thể chống đỡ được?
"Ta cũng không tin." Trong mắt của Tần Hải lóe lên tia sáng lạnh lẽo.
Xoạt! Xoạt! Tần Hải nhanh chóng bước đi, những địa phương mà hắn đi qua, đều lưu lại một cái bóng của chính mình, mỗi một bước, đều lưu lại một cái bóng màu vàng sậm mang theo tư thái của hắn, tản ra sát ý nồng đậm.
HƯU...U...U...U...U!
HƯU...U...U...U...U!
Từng cái bóng màu vàng sậm lao thẳng về phía Trần Phong, mỗi một cái bóng sau khi lao đi được một khắc liền biến mất không thấy đâu nữa, sau đó xuất hiện ở bên người của Trần Phong với một góc độ dị thường xảo trá, lấp lánh hào quang ám kim! Siêu nhanh! Siêu cường!
Nhưng mà... Trần Phong vẫn hoàn toàn thong dong như trước đây.
Xoay người, nghiêng né... mỗi một cái động tác của Trần Phong, đều có thể tránh né đòn công kích của một cái bóng, từng cái bóng màu vàng sậm sau chém một kiếm vào người của Trần Phong liền biến mất không thấy gì nữa.
Xoạt! Xoạt! Mọi người thấy thế liền hưng phấn vô cùng, thật là mạnh!
Mà đúng vào lúc này, Trần Phong một mực chậm rãi né tránh công kích đột nhiên mở mắt ra, cơ hội đã tới, ngay vào lúc này, trạng thái virus chỉ còn có một giây đồng hồ.
Càng nhanh hơn? Càng mạnh hơn?! Vô dụng mà thôi, ở dưới trạng thái virus, tinh thần lực của đối thủ càng cường hãn, năng lượng ngưng tụ càng nhiều, thì càng dễ thấy! Tựa như là tia hồng ngoại vậy, càng cường đại, càng to lớn, càng có thể nhìn thấy rõ ràng!
Tần Hải vào thời khắc này, ở bên trong thế giới cảm ứng tinh thần của Trần Phong, đơn giản chính là một khỏa mặt trời khổng lồ! Mỗi một cái động tác! Mỗi một cái góc độ! Đều vô cùng lấp lánh!
Ô...ô...n...g ——Thanh kiếm năng lượng màu vàng sậm trong tay của Tần Hải chém qua.
Xoạt! Kiếm ảnh bao trùm khắp nơi, năng lượng đáng sợ chấn động, thân thể của Trần Phong nhẹ nhàng tránh thoát khỏi phạm vi ánh kiếm bao phủ, đứng ở trước mặt Tần Hải.
Trần Phong ngẩng đầu một cái, dùng ánh mắt nhìn thẳng vào đôi mắt của Tần Hải, Trần Phong cười khẽ một tiếng, trên khóe miệng, lộ ra một đường cong hoàn mỹ, đó là sự trào phúng.
"Thật can đảm!" Cơn tức giận của Tần Hải trong nháy mắt tăng vọt, hắn làm sao cũng không ngờ được, Trần Phong cư nhiên lại cuồng vọng như thế, sau khi tránh thoát công kích của mình, thế mà không hề rời đi, ngược lại còn dám đi tới trước mặt mình biểu lộ ra sự trào phúng!
"Ngươi đang tìm cái chết!" Tần Hải nổi giận.
Xoạt! Hào quang màu vàng mãnh liệt bộc phát ra, Tần Hải đang muốn chém giết Trần Phong, nhưng mà vào lúc này, Trần Phong lại nhẹ nhàng vươn tay, bỗng nhiên đặt ở bên miệng của Tần Hải.
Hả? Tần Hải sửng sốt một chút, sau đó...
Xoạt! Trần Phong đem mấy mấy bình thuốc thử gen cứ thế mà nhét vào trong miệng của Tần Hải.
Không sai! Chính là trực tiếp nhét vào trong miệng!
Chiến đấu? Tần Hải cho dù có trình độ chế tác gen cao hơn nữa, kinh nghiệm chiến đấu cũng không phong phú bằng Trần Phong.